[Đm/End] Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy – Chương 17: Tam quan của anh Úc bỗng chốc đổ nát – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/End] Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy - Chương 17: Tam quan của anh Úc bỗng chốc đổ nát

Biên tập: Nguyệt Mẫn

Chỉnh sửa: Hiểu Mịch | Đọc kiểm: Red Tea

Dân gian có ba cái ác: Rồng đeo gông, đóng cọc người, tế người sống

***

Triệu Tri Phùng kích động ôm lấy đứa con, lúc này mới giao đồ cho Cố Diệp: \”Đây là thứ mà Bằng Vũ đã nhặt được. Ném hai lần nó vẫn trở lại, chúng tôi không dám đốt, đại sư nói nếu đốt sẽ kéo hồn nó theo.\”

Cố Diệp bật cười, đại sư này cũng có chút bản lĩnh, nếu không có bùa của cậu che chở thì thật sự là kéo đi luôn rồi.

Cố Diệp thẳng tay ném tiền âm phủ xuống đất, cầm cái nĩa ăn trên bàn cắm lên tờ giấy. \”Xùy xùy xùy…\”, xung quanh nĩa ăn lập tức bốc lên khói đen muốn ngăn trở, khóe miệng Cố Diệp cười lạnh. Cậu làm chỉ quyết, một tia sét lập tức xẹt xuống, từ đống tiền ma tỏa ra một luồng máu tươi.

Bà Triệu căng thẳng: \”Đại sư Vương Minh Hải cũng muốn hủy diệt nó, thứ này biết đánh trả, cậu cẩn thận.\”

Cố Diệp bĩu môi, sâu xa nói: \”Sao phải sợ? Dưa xanh thì không ngọt, chút nữa ta sẽ gửi xuống cho ngươi một thứ y hệt, kiên nhẫn chút đi.\” Nói rồi Cố Diệp dùng chút sức, nĩa ăn đâm thẳng xuyên qua, trên mặt đất lập tức xuất hiện một bãi máu đen. Cả người Triệu Bằng Vũ đột nhiên thả lỏng, hô hấp nhịp nhàng.

Một luồng gió lạnh đột ngột cuốn hết giấy tiền vàng mã bay lạo xạo, cả phòng bệnh nổi lên từng hồi gió lạnh, đến khi sắp tới gần Úc Trạch thì lại né đi chỗ khác.

Cố Diệp thấy một màn đó thì nghĩ bụng, quả nhiên quỷ có hung ác tới đâu cũng không dám đụng đến vị này. Cố Diệp lại làm chỉ quyết, ngọn lửa màu tím vây lấy tiền giấy, chúng nó giãy giụa rồi tức khắc bốc cháy. Cố Diệp lạnh lùng nói: \”Hoặc là cút hoặc là hồn phi phách tán, ta không tuân theo quy củ của giới huyền thuật chó má kia đâu.\”

Hiện tại trời đã sập tối, gió lạnh trong phòng dày đặc tán loạn nhưng không dám đến gần Cố Diệp. Sau khi vùng vẫy vài vòng, cơn gió đen hóa thành một cái bóng quỷ, khô héo đen gầy, một đôi mắt xám trắng, hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm cậu, quỷ khí nồng đậm khiến cho nhiệt độ trong phòng giảm xuống.

Mọi người ở đây đều hoảng sợ la hét, bây giờ Triệu Bằng Vũ cũng lấy lại sức, đi xuống giường che chắn cho mẹ, hai chân run run không dám nhìn đối phương, đời này lần đầu tiên có chướng ngại tình cảm với con gái, hoàn toàn bị bóng ma tâm lý!

Vẻ mặt Úc Trạch lạnh lùng nhìn quỷ nữ kia, đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, lại nhìn chân đối phương, không hề có bóng. Úc Trạch vẫn không từ bỏ tiếp tục nhìn trên mặt tường, hoàn hảo, không có một chấm nhỏ nào. Lại nhìn vẻ mặt của người khác sợ đến mức sắp ngất xỉu, mặt Úc Trạch vẫn bình tĩnh che cho chị gái và cháu trai phía sau, ánh mắt sắc lạnh nhìn nữ quỷ, trong mắt anh còn có sự tức giận.

Cố Diệp mỉm cười tủm tỉm chỉ chỉ Triệu Bằng Vũ: \”Cô không chịu đi là do thích tên này sao?\”

Ánh mắt như tro tàn của nữ quỷ hơi sáng lên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.