{Đm – Editting} Làm Thế Nào Để Nuông Chiều Một Tiểu Phế Vật Ở Mạt Thế – Chương 42 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

{Đm – Editting} Làm Thế Nào Để Nuông Chiều Một Tiểu Phế Vật Ở Mạt Thế - Chương 42

Chương 42: Sau khi Dung Nham sụp đổ, tiết lộ việc trọng sinh, Tiểu Ngư mặc đồng phục học sinh Nhật Bản quyến rũ anh Thời Dã, bị địt đến són ra, Kỷ Nguyên Tận Thế (hoàn thành).

Editor: Tiểu Tinh Thần

Dù căn cứ Hải Thị đã biết về những hành vi tội ác của căn cứ Dung Nham và xác định kế hoạch tiêu diệt, nhưng với một chiến dịch quân sự nhằm vào một căn cứ quy mô lớn, lãnh đạo cấp cao vẫn muốn chuẩn bị kỹ lưỡng hơn.

Căn cứ Hải Thị liên lạc với căn cứ Đế Đô, báo cáo về chiến dịch này. Căn cứ Đế Đô cũng coi trọng vấn đề, cử người đến hỗ trợ. Quân đội Hải Thị đóng quân tại căn cứ Dung Nham, bề ngoài là hỗ trợ tái thiết và thí điểm đóng quân, nhưng thực chất là bắt giữ tội phạm, triệt phá viện nghiên cứu, và giải cứu dân chúng.

Sau vài tháng hành động, khi gần đến năm thứ tư của tận thế, đội quân hùng hậu đưa người dân đến căn cứ Hải Thị đã trở về, đồng thời căn cứ Dung Nham bị hủy diệt.

Người của căn cứ Hải Thị kiểm tra tài liệu nghiên cứu, phá hủy toàn bộ những tư liệu và thuốc vô nhân tính, giữ lại những thứ hữu ích. Trên cơ sở đó, họ hợp tác với các căn cứ quốc tế khác, phát triển thành công chất bổ sung tinh thần lực không có tác dụng phụ, nâng cao tỷ lệ sống sót của dị năng giả khi đối mặt với tang thi. Từ đó, họ tiếp tục phát minh các sản phẩm có lợi cho đất nước và nhân dân.

Tần Thời Dã chưa bao giờ nhận ra rõ ràng đến vậy rằng kiếp này hoàn toàn khác với kiếp trước.

Bình minh ló dạng, mặt trời chưa vượt qua đường chân trời, nhưng những tia sáng mỏng manh đã len qua khe rèm, khiến căn phòng tối đen trở nên lờ mờ với những đường nét xám đen. Trên chiếc giường lớn, hai người nằm ngủ, da thịt dính chặt, ôm nhau thật chặt. Dưới giường là vài bộ quần áo vứt lộn xộn thê thảm.

Nhưng Lâm Ngư vừa mới chìm vào giấc ngủ, dù mệt đến cực điểm vẫn không ngủ yên. Lông mày cậu khẽ cau, đôi môi mềm mại ướt át hơi sưng đỏ, thỉnh thoảng khẽ run, phát ra tiếng rên khe khẽ mang theo chút khó chịu. Cậu luôn cố dịch ra xa người bên cạnh, nhưng cánh tay rắn như sắt của người đàn ông giữ chặt, khiến cậu chỉ có thể vùi vào lồng ngực hắn.

Nếu có thêm một cơ hội, Lâm Ngư thà chết cũng không dám trêu chọc anh Thời Dã nữa.

Tần Thời Dã đã giữ lời hứa. Sau khi căn cứ Hải Thị cử người triệt phá viện nghiên cứu Dung Nham, xử bắn nhiều kẻ tội ác tày trời và đưa dân chúng về đây, hắn đã kể cho Lâm Ngư về chuyện mình trọng sinh.

Lâm Ngư ban đầu tưởng anh Thời Dã đùa, nhưng thấy hắn nghiêm túc, dù khó tin, cậu nhận ra điều này giải thích hoàn hảo tại sao anh Thời Dã tích trữ nhiều vật tư, nhanh chóng thích nghi với tận thế, biết nhiều thông tin về tận thế, và quen thuộc với căn cứ Dung Nham dù chưa từng đến.

Khi Tần Thời Dã kể hết mọi chuyện, giọng hắn rất nhẹ nhàng. Từ nay, giữa hắn và Lâm Ngư không còn bí mật. Nhưng Lâm Ngư lại thấy đau lòng. Dù Tần Thời Dã nói nhẹ nhàng, rằng sau khi kẻ thù chết hắn không còn bận tâm đến quá khứ, cậu vẫn không kìm được muốn lôi những kẻ đáng ghét đó ra quất xác khi nghĩ đến những bi kịch anh Thời Dã từng trải qua.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.