Chương 10: Sau đợt bùng phát virus đầu tiên, dị năng cũ thức tỉnh một lần nữa.
Editor: Tiểu Tinh Thần
Trong căn phòng mờ mờ tối, khi Lâm Ngư tỉnh dậy còn tưởng trời sớm lắm. Lấy điện thoại xem, hóa ra đã hơn chín giờ. Hiếm hoi thay, Tần Thời Dã vẫn chưa tỉnh, cánh tay vắt ngang người Lâm Ngư, ôm chặt cậu. Hơi thở phả lên chiếc cổ nhạy cảm của cậu mỹ nhân. Không muốn đánh thức hắn, Lâm Ngư giữ nguyên tư thế bị ôm, lướt điện thoại. Vừa lên mạng, cậu mới biết bên ngoài đã đổi trời.
Tối qua, mặt trăng máu xuất hiện. Nhiều người lần lượt sốt cao, tỉnh dậy thì biến thành dạng tang thi như trong phim. Những người thân, bạn bè bên cạnh họ là nạn nhân đầu tiên. Virus lây lan nhanh chóng, số người nhiễm tăng theo cấp số nhân. Dân chúng hoảng loạn nhận ra tang thi và tận thế đã thực sự xảy ra.
Mặt trăng đỏ quái dị bị nhiều người chụp ảnh, đăng lên mạng. Cùng với đó là đủ loại bình luận: cầu cứu, chán đời, than vãn… đủ mọi trạng thái.
【Cứu tôi với! Hàng xóm biến thành tang thi, đang đập cửa nhà tôi điên cuồng. Tôi sợ quá, ai cứu được tôi, địa chỉ xxxxxx, sẽ hậu tạ!】
【Tự cứu đi anh bạn, giờ ai cũng lo thân, ai rảnh cứu cậu.】
【Bố tôi thành tang thi rồi, huhu. Tôi với mẹ nhốt ông trong phòng. Tại sao chứ? Chúng tôi đâu ra khỏi nhà, sao lại nhiễm? Làm sao bây giờ, huhu.】
【Tôi ở trường, nửa lớp biến thành tang thi. Tỷ lệ lây nhiễm kinh khủng. Đều là bạn học với nhau, đánh họ thì lại không nỡ.】
【Đừng mềm lòng! Không tự vệ, cậu sẽ chết. Tôi thấy… những người nhiễm đó chẳng còn là người sống đâu, đúng không?】
【\”Người nhiễm\” nghe hay nhỉ, nói trắng ra là tang thi! Chính phủ đánh lạc hướng dân chúng, chết bao người đều vì thông báo sai lầm! Các người chờ chết đi, đám quan chức, nhà giàu chắc chắn được cứu đầu tiên!】
Trên mạng, đủ loại ý kiến bay tứ tung. Kẻ lợi dụng nước đục thả câu, người thì trút nỗi đau, tuyệt vọng, hoang mang. Lâm Ngư không ngờ chỉ qua một giấc ngủ, thế giới đã đảo lộn.
\”Nhìn gì thế?\” Giọng Tần Thời Dã buổi sáng hơi khàn, râu mới mọc cọ vào cổ trắng mịn của cậu mỹ nhân, ngứa đến mức Lâm Ngư bật cười.
\”Anh Thời Dã, virus tang thi bùng phát rồi. Nhiều người biến thành tang thi.\” Lâm Ngư đưa điện thoại cho Tần Thời Dã xem. \”Họ bảo tối qua có mặt trăng máu, nhìn đáng sợ thật.\”
Tần Thời Dã liếc qua, hiểu ngay. Virus bùng nổ, hy vọng về thế giới bình thường tan biến, gây ra hỗn loạn. Giờ chỉ là khởi đầu. Khi thực phẩm, nước trong nhà cạn kiệt, người ta mới thực sự hoảng sợ.
Hai người rời giường, rửa mặt. Giờ này hơi lúng túng, chưa đến giờ ăn trưa. Lâm Ngư bèn hấp vài cái bánh bao Tần Thời Dã mua, lót dạ. Bánh nhân măng khô và thịt, mặn thơm. Lâm Ngư cắn một miếng: \”Món này em cũng làm được, em làm ngon hơn.\”
Tần Thời Dã cắn ba phát ăn hết bánh: \”Tiểu Ngư muốn nấu gì, nguyên liệu anh có hết. Làm xong anh cất vào không gian, không sợ hỏng.\”