[Đm – Edit] [Vô Hạn Lưu] Thần Sáng Thế – Chương 34: Quy tắc viện điều dưỡng – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm – Edit] [Vô Hạn Lưu] Thần Sáng Thế - Chương 34: Quy tắc viện điều dưỡng

Cô nói nhanh: \”Chính xác hơn là người chơi mới kia không bình thường.\”

Lộ Hồi hơi nhướng mày, nhìn về phía Minh Chiếu Lâm vừa mới uống thuốc: \”Anh buồn ngủ không?\”

Minh Chiếu Lâm khẽ ừ: \”Còn chịu được.\”

Vậy là họ lập tức đi theo Diêu Hạo Hạo đến nhà ăn.

Thời gian này kỳ thật không phải giờ ăn, nhưng Vạn Phá Lãng vẫn đang ăn.

Cậu ta giống như con ma đói mấy năm chưa được ăn, hoàn toàn biến thành một kẻ hoang dã, đến mức không dùng cả dụng cụ ăn uống, ôm một cái thau sắt lớn nhét thẳng thức ăn vào miệng.

Trong thau sắt toàn là những khối thịt sống đầy máu me được chặt nhỏ thành từng khúc, còn có đống thịt vụn chất đống đắp lên phía trên nên không thể nhận ra ngay đó là thứ gì.

Nhưng vì câu nói của Hứa Đình sáng nay, nên thứ trong đó đến cùng là cái gì, cũng không tránh khỏi một hướng suy đoán.

Nhìn cảnh tượng đẫm máu trước mắt, Lộ Hồi cảm thấy buồn nôn, cơn đói cồn cào trong bụng cũng tan biến, đầu óc cậu ong ong, chóng mặt muốn lùi lại.

Nhưng trước mặt Minh Chiếu Lâm, cậu phải tỏ ra mình là cao thủ, không thể để lộ, nên chỉ đành nén lại cảm giác đang cuộn trào trong lòng, giữ vẻ mặt vô cảm gọi Vạn Phá Lãng.

Vạn Phá Lãng không để ý đến cậu.

Dịch An Nam đã có thể sử dụng năng lực của mình, cô ấy nhỏ giọng: \”Linh hồn của cậu ta cũng đã biến thành màu đen rồi.\”

Lộ Hồi không hề ngạc nhiên.

Cậu vẫn cất cao giọng, lại lớn tiếng gọi tên Vạn Phá Lãng một lần nữa.

Giọng cậu gần như là quát lên, cũng thu hút được Nghiêm Lũng.

Nghiêm Lũng – Người mà từ lúc bọn họ bước vào không thấy đâu, giờ đây lại xuất hiện từ sau bếp của nhà ăn, trên tay còn bưng một cái thau sắt to y như cái mà Vạn Phá Lãng đang ôm.

Nhưng lần này, họ nhìn thấy rõ ràng .

Bởi vì trong đó đặt nửa cái đầu của Thạch Huy.

Diêu Hạo Hạo không kìm được, dạ dày quặn thắt, cô cúi người sang bên cạnh nôn thốc nôn tháo.

Minh Chiếu Lâm liếc nhìn cô, vẻ mặt lạnh nhạt, rõ ràng là có chút thất vọng.

Nhưng hắn chỉ nhìn Diêu Hạo Hạo chưa đến nửa giây, sau đó lại thích thú quan sát Lộ Hồi.

Lộ Hồi biết rằng đây là thời khắc cậu cần chứng tỏ bản thân có phải là cao thủ hay không. Vì vậy, cậu cố gắng giữ bình tĩnh, duy trì vẻ mặt lạnh lùng, trông có vẻ chỉ là đang tức giận, không để lộ điều gì khác. May mắn là cậu đã chuẩn bị tinh thần trước, nếu không chắc chắn sẽ bại lộ.

Đúng lúc này, Vạn Phá Lãng quay đầu nhìn cậu, ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ dị rợn người. Cậu ta phấn khích giới thiệu với Lộ Hồi: \”Quân Triều Mãn! Cái này ngon cực kỳ! Các cậu cũng đến ăn đi! Đây là món ngon nhất mà cả đời này tôi từng được ăn!!!\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.