[Đm – Edit] [Vô Hạn Lưu] Thần Sáng Thế – Chương 22: Quy tắc viện điều dưỡng – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm – Edit] [Vô Hạn Lưu] Thần Sáng Thế - Chương 22: Quy tắc viện điều dưỡng

Lộ Hồi mất đi điểm tựa, cả người mất kiểm soát mà đổ về phía trước, va vào trong lòng Minh Chiếu Lâm.

Minh Chiếu Lâm có vẻ vẫn còn hứng thú với Lộ Hồi, không chỉ không đẩy cậu ra mà còn thuận tay đỡ lấy eo cậu, bảo vệ cậu khỏi va chạm.

Lộ Hồi không có thời gian để nghĩ về việc này. Cậu nổi da gà, lập tức quay đầu nhìn về phía cửa thang máy.

Cửa không mở ngay sau cú rơi.

Thang máy này quả thật rất cứng cáp, chịu cú va đập mạnh mà đèn trần vẫn sáng, không chút hư hỏng.

Diêu Hạo Hạo và Dịch An Nam dìu nhau đứng dậy, dù vẫn hơi đau.

Có vẻ như thang máy này \”biết\” chờ, đợi tất cả mọi người ổn định mới \”bắt đầu.\”

Khi Diêu Hạo Hạo và Dịch An Nam đứng vững, Minh Chiếu Lâm cũng buông Lộ Hồi ra.

Thang máy phát ra một tiếng \”ting.\”

Không hiểu vì sao tiếng \”ting\” này khiến Lộ Hồi nghĩ đến tiếng thông báo một con dã thú đang chuẩn bị dùng bữa.

Con số \”-18\” đỏ chói cạnh cửa giống như lời cảnh báo rõ ràng.

Cửa thang máy chầm chậm mở ra, nhưng mới hé ra một khe nhỏ, một bàn tay tái nhợt, sưng phù đột ngột vươn vào, giữ chặt cánh cửa.

Đó là một bàn tay to bè, đốt ngón tay dài với móng nhọn vừa đủ, những đường gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay.

Giọng nói khàn khàn, quỷ dị vang lên, kéo dài từng chữ: \”Những bệnh nhân không nghe lời…\”

Chưa dứt câu, khe cửa hẹp lộ ra một con mắt với tròng đen xám xịt và tròng trắng đầy tia máu, nhìn chằm chằm vào bốn người.

Giọng nói đột ngột chuyển sang điên loạn: \”Xử lý-!\”

Lộ Hồi lập tức hét lớn: \”Mở đi!\”

Khi câu nói vừa dứt, bàn tay kia đã bóp chặt mép cửa, lực mạnh đến mức làm cửa biến dạng.

Cửa thang máy bị phá tan tành trong nháy mắt, Lộ Hồi không chút do dự mà ấn nút đỏ báo động.

Mặc dù không chắc có tác dụng hay không, nhưng thử thì mới biết được kết quả.

Ngay khi ấn nút báo động, Lộ Hồi cảm giác có gì đó quét qua lưng mình. Chỉ vài giây sau, Minh Chiếu Lâm lao thẳng về phía cửa thang máy.

Một luồng gió mạnh quét qua, theo sau là tiếng va chạm nặng nề. Khi cả nhóm nhìn lại, chỉ thấy Minh Chiếu Lâm đang cầm một thanh thép cong, mạnh mẽ đâm về phía thứ gì đó lờ mờ trong bóng tối.

Đó là một người.

Lộ Hồi nhanh chóng nhận ra tình hình.

Một dáng người rõ ràng. Và người này đã chặn được cú tấn công của Minh Chiếu Lâm!

Đối phương dùng tay không giữ chặt thanh thép, nhưng vì Minh Chiếu Lâm có sức mạnh không nhỏ nên cả hai rơi vào thế giằng co.

Lộ Hồi định chạy tới hỗ trợ, nhưng khi đưa tay ra sau để tìm vũ khí, cậu nhận ra… chẳng còn gì ở đó.

Cậu nhận ra điều gì đó: \”…\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.