Dẫu sao đây cũng là một phó bản người cũ dẫn người mới, một nửa số người chơi là lính mới, nên độ khó của màn chơi và boss sẽ không đến mức biến thái.
Vì vậy, phiên bản chiến lực MAX của Hứa Đình cũng sẽ không quay lại tấn công lần nữa.
Bọn họ nhẹ nhàng bước đi, nhưng vẫn tăng tốc độ, nhanh chóng dừng lại trước cửa thang máy.
Phòng [số 13] và [số 12] đều ở tầng 10. Đứng trước cửa thang máy, bọn họ dễ dàng nhận ra nguồn sáng đến từ đâu.
Thang máy có một bóng đèn màu cam nhạt. Không phải kiểu đèn trần trơ trụi mà được bao bọc bởi một chụp đèn hình trụ, ánh sáng tỏa đều khắp hành lang. Nhưng vì ánh sáng không tập trung nên cả hành lang lại có vẻ âm u rùng rợn.
Lộ Hồi giơ tay, nhấn nút tam giác chỉ lên trên, đồng thời nói: \”Thôi, tôi sẽ không nói mấy câu như kiểu chuẩn bị sẵn sàng chưa nữa.\”
Nhanh gọn lẹ, để tránh kéo dài thời gian.
Thang máy vốn dừng sẵn ở tầng 10. Ngay khi cậu vừa dứt lời, một tiếng \”ting\” vang lên, cánh cửa thang máy chậm rãi mở ra.
Cửa thang máy vừa mở, một cảm giác cũ kỹ ùa tới. Bên trong không phải loại thang máy quan sát mà được lót gỗ bốn bề kín mít, không gian ngột ngạt, ám một mùi hôi khó chịu đến buồn nôn.
Tấm gỗ có vẻ đã mốc meo, hoặc lâu ngày không được lau chùi nên bẩn thỉu vô cùng. Không cần suy đoán cũng dễ khiến người ta liên tưởng đến vết máu khô.
Dù thế nào đi nữa, Lộ Hồi vẫn là người đầu tiên bước vào thang máy.
Người thứ 2 là Minh Chiếu Lâm.
Diêu Hạo Hạo và Dịch An Nam không chần chừ lâu, nhanh chóng bước vào. Lộ Hồi lướt tay qua bảng nút trong thang máy.
Chỉ có từ tầng 1 đến tầng 10, dù rõ ràng tòa nhà này còn có thêm các tầng khác ở phía trên, nhưng thang máy không thể lên tới đó.
Dù là ngày hay đêm cũng vậy.
Mà thực ra, bên trong thang máy này bất kể ngày hay đêm đều không khác nhau mấy.
Nó không giống thang máy của một viện điều dưỡng chút nào, mà giống loại thang máy cũ kỹ của mấy khu chung cư xập xệ hơn.
Minh Chiếu Lâm đưa tay lên, chen vào giữa Lộ Hồi và bảng nút. Vì khoảng cách khá gần, cánh tay của hắn vô tình chạm vào ngón tay và lòng bàn tay của Lộ Hồi.
Cảm giác âm ấm, mát mát… không giống nhiệt độ cơ thể của một người đàn ông khỏe mạnh bình thường.
Minh Chiếu Lâm hơi ngẫm nghĩ, rồi bấm nút số \”4\”.
Lộ Hồi khựng lại đôi chút, nhưng không có ý kiến gì. Dẫu sao cậu cũng chẳng có manh mối cụ thể, mục đích chính vẫn là xem thử có chuyện gì xảy ra khi đi thang máy không.
Cánh cửa thang máy từ từ khép lại, trên cửa vẫn dán tờ giấy thông báo màu hồng [Thang máy ngừng hoạt động từ 7 giờ tối đến 7 giờ sáng. Vui lòng không sử dụng thang máy trong thời gian ngừng hoạt động! Nếu lỡ sử dụng, hãy lập tức nhấn nút đỏ báo động trong thang máy và chờ cứu hộ!]