Lộ Hồi cười lên trông rất đẹp.
Đặc biệt là nụ cười nhẹ mang chút bất lực này, hai nốt ruồi son dưới mắt phải cũng như sống dậy, tựa như giải phóng phong ấn nào đó. Điều này khiến người đối diện, dù đang ở trong phó bản với câu đố hóc búa và hiểm họa khắp nơi, cũng quên mất họ có thể bị tấn công bất ngờ bất cứ lúc nào.
Minh Chiếu Lâm chợt nhận ra một điều khác, điều bị khí chất của Lộ Hồi che lấp.
Lộ Hồi trông rất trẻ.
Nhìn như sinh viên đại học, thậm chí còn giống học sinh cấp ba hơn.
Minh Chiếu Lâm nhướn mày, thong thả nói: \”Cậu nói cho tôi biết cậu bao nhiêu tuổi, tôi sẽ trả lời cậu.\”
Lộ Hồi: \”…\”
Đúng là Minh Chiếu Lâm.
Nhưng Lộ Hồi không hiểu lắm. Tên này sao lại lạc đề rồi?
Hay là muốn dùng một câu hỏi đơn giản để khiến cậu mất cảnh giác, kéo gần khoảng cách, rồi bất ngờ tung chiêu lớn?
Hừm.
Không hổ là nhân vật chính mà cậu tạo ra.
Lộ Hồi không giấu giếm: \”Mười tám thì phải.\”
Cậu mơ hồ nhớ rằng năm ngoái mình nhận lời chúc sinh nhật mười bảy tuổi, vậy nên năm nay chắc là mười tám.
Lộ Hồi không quá bận tâm về tuổi của mình, cũng chẳng nhớ chính xác mình bao nhiêu.
Minh Chiếu Lâm, người được thiết lập là hai mươi lăm tuổi, khẽ thở dài: \”Nhỏ quá.\”
Lộ Hồi: \”?\”
Đàn ông không thích bị nói là nhỏ, cảm ơn.
Cậu không có hứng đùa giỡn với Minh Chiếu Lâm, chỉ muốn nhanh chóng biết thông tin bên phía hắn.
Thành Phi nói vài ngày nữa Doãn Gia sẽ đến, và anh ta có lẽ cũng vậy. Lộ Hồi nhất định phải rời khỏi phó bản này trước khi bọn họ đến.
Cậu không thể để Minh Chiếu Lâm nhìn thấy Thành Phi và Doãn Gia.
Nhưng Minh Chiếu Lâm tỏ vẻ nghi ngờ tuổi của cậu: \”Cậu thật sự mười tám?\”
Lộ Hồi nhún vai: \”Dù sao thì hiện tại tôi cũng là mười tám.\”
Câu trả lời cứ thế đưa ra, còn việc Minh Chiếu Lâm hiểu là \”thật sự mười tám tuổi\” hay \”thân phận này là mười tám tuổi\” thì tùy hắn.
Qua vẻ ngoài của Minh Chiếu Lâm, không thể đoán được hắn có tin hay không, nhưng Lộ Hồi đoán khả năng không tin là lớn hơn.
Minh Chiếu Lâm: \”Thôi được, vậy thì cậu đúng là nhỏ thật.\”
Lộ Hồi: \”… Được rồi, tôi nhỏ. Vậy, anh trai à, giờ anh có thể nói cho tôi thông tin bên phía anh không?\”
Minh Chiếu Lâm nhướn mày: \”Bây giờ tôi lại bắt đầu tin cậu mười tám rồi.\”
Lộ Hồi giữ nguyên vẻ mặt: \”Anh biết không, anh còn giống mười tám hơn tôi đấy.\”
Minh Chiếu Lâm ồ lên, vân vê đuôi tóc sói của mình, cười tít mắt: \”Hóa ra trong mắt cậu, tôi trẻ đến vậy.\”
Lộ Hồi: \”…\”