Editor: Calcium
Sau bữa sáng, Dung Tuân tiếp tục ở tiền thính gõ bản thảo. Ninh Phong ngồi đọc sách trong phòng khách. Hành lý của hai người đã chuẩn bị xong, chỉ chờ đến ngày mai đến trường nhập học là xong.
Thực ra Ninh Phong có thể về phòng đọc sách nhưng anh không muốn cách quá xa Dung Tuân, nhưng lại không muốn làm phiền cậu sáng tác, cho nên phòng khách là địa phương thích hợp nhất, như vậy thì lúc cậu muốn tìm anh chỉ việc đi đến tiền thính là được.
Anh đang lật sách, cậu liền bịch bịch bịch chạy tới, sau đó nhào vào ngực anh, cười đến có điểm ngốc nghếch.
\”Làm sao vậy?\” Anh ngay lập tức buông sách ôm lấy cậu, tránh cậu mất trọng tâm mà ngã từ sô pha xuống đất.
Dung Tuân nắm lấy tay anh nói: \”Có trang web tìm em hẹn bản thảo, hy vọng em sẽ ký hợp đồng tác giả với bọn họ.\”
Ninh Phong nhíu mi hỏi: \’Trang web nào?\”
\”Mạng văn học Mặc sức tưởng tượng\” Dung Tuân cười nói. (Do mình edit từ bản cv nên có nhiều từ đã dịch word by word nên khó chuyển tên về lại bản hán việt, tra nát từ điển hán việt mà không tìm được cụm nào hay nên thôi đành để nguyên bản cv vây, bạn nào có ý thì góp ý cho mình phần này nhé, cám ơn nhiều)
Trang web này Ninh Phong có biết tới, anh cẩn thận nghĩ lại, bắt đầu từ thời gian này, hình thức trang web thu phí bắt đầu phát triển như măng mọc sau mưa, các trang web đọc miễn phí có đông người tham gia cũng bắt đầu chuyển mình, chậm rãi hình thành hình thức thu phí văn học mạng sáng tác. Các tác giả có thể thông qua mức thu vào trang web kiếm được một khoản nhất định, tác giả trong trang web cũng giống như các ngôi sao, cũng có người đại diện thay tác giả phục vụ, tiến hành xuất bản, có thể mở rộng thêm các mặt khác.
Vòng luẩn quẩn này nói lớn không lớn, có thể làm đến mức thành công cũng không có mấy trang, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, số lượng trang web tuy không nhiều nhưng quần thể tác giả lại cực lớn. Hơn nữa văn học mạng cũng không có giới hạn gì, chỉ cần tác giả thích viết, người đọc thích xem, liền hình thành mối quan hệ đơn giản cung cầu.
Mạng văn học Mặc sức tưởng tưởng về sau phát triển có thể nói là phong quang vô hạn, có tiểu thuyết được cải biên thành phim điện ảnh truyền hình vào mấy năm sau, trang web văn học này có thể nói là nơi xuất hiện nhiều nhân tài kiệt xuất, vì thị trường này đề cử vô số tác giả có tác phẩm tuyệt vời, hơn nữa tiềm lực không giới hạn.
\”Biên tập của bọn họ tìm em?\” Anh lại hỏi.
\”Ừm, vừa rồi thông qua biên tập truyện ngắn liên hệ với em. Họ nói trang web vừa bắt đầu thay đổi hình thức, hy vọng em có thể chuyển sang bên viết truyện dài, họ sẽ gúp em mở rộng, về tiền nhuận bút thì cũng đưa ra mức giá không tệ.\” Dung Tuân cười nói. Vì số năm hợp tác với vị biên tập bên truyện ngắn cũng tương đối nhiều, cho nên đối với người được vị biên tập đó giới thiệu cậu cũng tín nhiệm hơn vài phần.
\”Tiền nhuận bút được tính như thế nào?\” Anh hỏi
\”Họ sẽ cho em mức tiền nhuận bút cố định. Vì vừa mới bắt đầu thay đổi hình thức, khẳng định sẽ không có nhiều người đọc, thu vào nếu đưa ra mức thu tiền VIP thì khẳng định không được. Cho nên họ có nói nếu em ký hợp đồng tác giả liền dựa vào mức tiền nhuận bút truyện ngắn mà tính, xuất bản được thì sẽ tính kiểu khác.\” Dung Tuân nói. Các tác giả truyện ngắn lén có một diễn đàn, trong diễn đàn không có nhiều người lắm, cơ bản đều nói chuyện được với nhau, trong đó đều sẽ đưa ra một số địa chỉ thư của các tạp chí hẹn bản thảo tiện cho các tác giả gửi bài. Bên này cậu vừa được biên tập mời, trong diễn đàn liền có người nhắc tới chuyện này, hơn nửa số tác giả trong ổ đều có lời mời. Tuy nhiên sẽ không hỏi rõ mức tiền nhuận bút của từng người hay chuyện này thuộc về ai nhưng sẽ giúp nhau hiểu về văn phong của trang web, các mặt tốt của chuyện thay đổi.


