Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad
————————-
\”Xin chào, quản lý Lê.\”
Giọng điệu chào hỏi của phu phu hai người này ngược lại lại chả khác gì nhau.
Lê Phong Trí lễ phép mỉm cười nói: \”Anh đến đón… Tử Tu?\”
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Cảnh Thiệu Từ vẫn trầm giọng \”Ừm\” một tiếng.
Lê Phong Trí nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn cũng không dám hỏi thêm câu nào nữa.
Cảnh quay cuối cùng kết thúc, khi đạo diễn vừa hô \”Cut!\”, Cảnh Thiệu Từ đã quay người đi tới phòng ghi hình trên tầng.
Mà Tấn Tê lúc này vẫn đang trong cơ thể Yến Tử Tu, hắn vừa nhận nước từ tay trợ lý, đang chuẩn bị há miệng ngậm ống hút, không biết tại sao lại đột nhiên co cẳng lên chạy.
\”Đứng lại!\”
Cánh Thiệu Từ hô lên một tiếng rồi trực tiếp đuổi theo.
Hơn một phút sau, Tấn Tê hoảng thành một cục bị chặn ở phòng nghỉ.
Cảnh Thiệu Từ tiến lên túm lấy cổ tay hắn, lạnh mặt hỏi: \”Cậu chạy cái gì?\”
\”Tôi… tôi…\”
Tấn Tê bị tử khí trên người Cảnh Thiệu Từ làm cho bị bỏng khó chịu nhịn không nổi, cả người đột nhiên mềm nhũn, hồn phách trực tiếp thoát ra ngoài.
Cảnh Thiệu Từ thấy cậu ngã xuống, trong vô thức liền đưa tay vòng qua, giữ lấy eo cậu.
Khi Yến Tử Tu mở mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt cậu chính là khuôn mặt phóng đại của Cảnh Thiệu Từ.
Cậu ngẩn ra một lúc, sau đó dùng sức đẩy đối phương ra: \”Cảnh tiên sinh, thỉnh tự trọng.\”
Cảnh Thiệu Từ nheo mắt lạnh lùng nhìn cậu.
Yến Tử Tu đưa mắt nhìn Tấn Tê đang sợ hãi trốn trong một góc, sau đó bình tĩnh nói: \”Cảnh tiên sinh nay đến đây là có việc gì vậy?\”
Cảnh Thiệu Từ mặc kệ cậu là lạt mềm buộc chặt hay là làm bộ làm tịch, hắn đè nén cơn giận dữ nói: \”Theo tôi về nhà!\”
Yến Tử Tu nháy mắt nhớ tới điều kiện ngày hôm qua, hai mắt lập tức sáng lấp lánh nhìn hắn: \”50 vạn kia vẫn tính chứ?\”
Sư phụ từng nói, nhân sinh đời đời dài vô tận, có thể kiếm được đồng nào thì hay đồng đó. Dù sao công việc hôm nay cũng đã xong, số bạc này ngu gì mà không kiếm.
Trước đây, Yến Tử Tu hăng hái trở về nhà cũ nhất, hiện tại hắn còn phải bỏ tiền ra thì cậu mới nguyện ý về?!
\”Tính!\”
Yến Tử Tu thay đồ xong, sau đó tạm biệt Lê Phong Trí rồi cùng Cảnh Thiệu Từ rời khỏi phim trường.
Sau khi lên xe, vừa đóng cửa lại, Cảnh Thiệu Từ đã lạnh giọng nói: \”Sửa cái bệnh nói chuyện kiểu trưởng bối của cậu đi.\”
Yến Tử Tu đang thắt dây an toàn, nghe vậy có chút sửng sốt, sau đó quay sang hỏi: \”Sẽ thêm tiền sao?\”
Lửa giận lần nữa lại bùng lên, Cảnh Thiệu Từ nghiến răng nói: \”Cậu thích tiền tới vậy sao?\”