[Đm/Edit] Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo – Chương 22: Ngày nghỉ thứ ba của thư ký – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Edit] Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo - Chương 22: Ngày nghỉ thứ ba của thư ký

Edit: nynuvola

Giọng nói chói tai của Lucas truyền từ điện thoại đến tựa như quân lệnh vậy, khóe mắt y liếc thấy Vương Tử Đồng và Lạc Thành chấn động trong giây lát, đôi đũa trong tay cũng không nhúc nhích.

Mọi hình ảnh phút chốc đóng băng.

Lạc Nhiễm: \”……\”

Lạc Nhiễm muốn chết ngay tại đây.

Y đã tưởng tượng ra vô số tình huống, có lẽ là Lucas yêu cầu y làm cái gì, hoặc hắn tức giận muốn y đi giúp hắn giải quyết vấn đề.

Nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, không thể hiểu nỗi tại sao lại là cái này?

\”Tôi……\” Lạc Nhiễm nhất thời nghẹn lời.

\”Nói thật đi? Đó là ai?\” Ngày hôm nay Lucas nhận được tin tức Lạc Nhiễm không ở nhà, nhưng đi đâu chi tiết thì không rõ lắm, hắn còn đang bận diễn tập bên quân doanh nên chưa thể rời đi ngay, có một cuộc họp cần hắn ra quyết định.

\”……Hôm nay tôi về quê gặp cha mẹ.\” Lạc Nhiễm giải thích với hắn: \”Mấy ngày nghỉ này tôi chưa có thời gian đi đâu chơi cả.\”

Đầu dây bên kia trầm mặc một lúc, chắc là Lucas đang tự vấn lại bản thân.

Một lát sau, hắn hừ lạnh nói: \”Không phải không cho cậu đi chơi, chỉ là nếu bệnh thì nên ở nhà đừng chạy lung tung.\”

\”……Vâng.\” Lạc Nhiễm cũng không dám nhìn vẻ mặt của cha mẹ, cúi đầu nói: \”Nếu không còn chuyện gì nữa……\”

\”Cậu có uống nhiều nước không đó?\”

\”Có mà, cái đó……\” Lạc Nhiễm một lòng chỉ muốn nhanh chóng cúp lẹ máy.

\”Ăn đủ ba bữa một ngày không? Ăn nhiều hơn chứ?\”

\”Vâng.\”

\”Ngủ ngon không? đúng tám giờ thì ngủ?\”

\”Có……\”

Lạc Nhiễm thấy Lucas bên kia thoáng im lặng, bèn nắm chặt thời cơ nói: \”Tôi cúp máy nha, Thượng tướng cũng chăm chỉ làm việc nhé.\”

\”Ừ.\”

Thật vất vả mới qua một kiếp, Lạc Nhiễm theo bản năng liếc sang Lạc Thành và Vương Tử Đồng.

Vương Tử Đồng dừng một chút, chuyển chủ đề khác: \”Nhiễm Nhiễm lần này nghỉ phép vì bị bệnh à?\”

\”Không nghiêm trọng lắm đâu mẹ, chỉ là……\” Y vốn định bảo do làm việc vất vả quá sức xong chợt nhớ ra nên vội sửa lời: \”Cảm mạo thông thường thôi.\”

\”Vậy sao không chịu nói.\” Lạc Thành nhíu mày.

\”Đứa nhỏ này…… Chuyện gì đều giấu giếm chúng ta.\” Vương Tử Đồng oán trách: \”Bị ốm cũng im lặng. Để mẹ về nhà hầm canh cho con, con đã uống thuốc chưa? Bị cảm phải uống thuốc!\”

Lạc Nhiễm gật đầu, \”Có, con uống rồi.\”

Mọi người tiếp tục dùng cơm, em trai tò mò hỏi, \”Anh ba, vừa rồi cái anh cực kì hung dữ kia là ai vậy?\”

Lạc Nhiễm cười nói: \”Là cấp trên của anh, Thượng tướng anh hùng của Đế Quốc ta.\”

\”Em biết……! Thầy giáo từng kể cho bọn em nghe rồi, Thượng tướng là người mang đến hòa bình cho Đế Quốc ta!\” Em trai lập tức vung tay lên nói: \”Đánh Băng…… Băng quốc, còn có hải tặc, nước láng giềng, đánh cho bọn họ không dám bắt nạt chúng ta nữa!\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.