Thế Giới Thứ Ba: Lương Sanh Là Đại Mỹ Nhân (14)
☆ Chương 81: Chờ Đã, Không Đúng, Tại Sao Là Làm Chết! Này Không Khoa Học!
Cố Lương Sanh ở trong WC hồi lâu, rốt cuộc chậm rãi đi ra. Mặt hắn vô cảm, thần sắc cao lãnh mà liếc Lý Lỗi đang mang vẻ mặt lộ vẻ áy náy, kêu y đi trả giường bệnh và tiền thuốc.
Bởi vì làm sai chuyện, Lý Lỗi khi làm việc đặc biệt nghiêm túc, hoàn mỹ giải quyết xong tất cả, y như con chó lớn mà chạy về bên người Cố Lương Sanh, tựa như tranh công mà nói: \”Lương thiếu, tôi đều giải quyết xong, có thể đi được rồi!\”
Cố Lương Sanh cao quý lãnh diễm mà hừ nhẹ một tiếng, bước đôi chân dài đi ra ngoài, ra tới hành lang thì gặp một vị bác sĩ, vừa vặn chính là người vừa nãy kiểm tra thân thể cho hắn, bởi vì vẻ ngoài xuất sắc của Cố Lương Sanh cùng với vở hài kịch vừa rồi làm cho ông đặc biệt ấn tượng sâu sắc, cho nên khi nhìn thấy Cố Lương Sanh đi ra, sáng mắt lên, tiện thể lên tiếng chào hỏi: \”Nhóc con, xuất viện à, bụng có khá hơn chút nào không? Sau này ăn uống phải chú ý đó! Dạ dày này của cậu không chịu nổi dằn vặt lung tung đâu!\”
Vẻ mặt Cố Lương Sanh nháy mắt rạn nứt, hắn quay đầu làm bộ không nghe thấy, bước nhanh rời đi,Lý Lỗi theo sát phía sau nhìn bác sĩ nở nụ cười xin lỗi, rồi đuổi theo.
Bác sĩ kia đầu tiên là sững sờ, sau đó buồn cười mà lắc đầu một cái, tên nhóc da mặt mỏng, dễ dàng thẹn thùng nha!
Trên đường về khách sạn hai người đều trầm mặc, Cố Lương Sanh một bộ người sống chớ tới gần, Lý Lỗi theo phía sau không biết phải mở miệng như thế nào, không thể làm gì khác hơn là yên lặng, ngây ngốc nhìn Cố Lương Sanh.
\”Ken!\” Thang máy mở ra, Cố Lương Sanh mới bước ra một bước, liền nhìn thấy Tiểu Lâm nôn nóng bất an mà bồi hồi ở trước cửa phòng hắn, khi thấy hắn, sáng mắt lên, như chó thấy xương, chạy nhanh tới: \”Lương thiếu, vô cùng xin lỗi, hôm nay bởi vì cơ thể không khỏe nên mới chậm trễ mọi việc, cậu yên tâm, sau này tôi sẽ không đau bụng như vậy nữa.\”
Cố Lương Sanh táo bạo mà xoa xoa huyệt thái dương, hắn thật sự không muốn nghe thấy bất cứ chuyện gì liên quan tới bụng! ! !
\”Ồ, xảy ra chuyện gì thế? Đều tụ tập cùng một chỗ, mở hội à?\” Đúng lúc này, một cái thang máy khác cũng mở ra, Hoa Thần nhấc chân đi ra, nhìn thấy ba người Cố Lương Sanh chặn ở giữa đường đi, cười nhạo nói.
Cố Lương Sanh đáp trả bằng khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt đẹp nhuộm hừng hực liệt hỏa, lãnh diễm không gì tả nổi, hầu kết Hoa Thần không tự chủ mà lăn lên rồi lăn xuống, y quay đầu không nhìn Cố Lương Sanh giả vờ bình tĩnh: \”Không có chuyện gì thì đừng chắn đường, xem khách sạn này là của nhà cậu à!\”
Cố Lương Sanh cười lạnh haha: \”Cậu nói đúng!\” Khách sạn này đúng là một phần sản nghiệp của tập đoàn Cố thị, hắn cũng là nghe Tiểu Lâm nhắc nhở mới nhớ tới, ┑( ̄Д ̄)┍ buông tay thôi, hết cách rồi, ai kêu sản nghiệp của nhà mình lớn, khách sạn cũng nhiều! Có thể tùy hứng!
Hoa Thần bắt đầu cười ha hả, giống như nghe thấy chuyện cười, y tiến lên một bước, trực câu nhìn dung mạo mê người của Cố Lương Sanh: \”Cậu đi ôm đùi ông chủ lớn tập đoàn Cố thị, nói không chừng khách sạn này liền thật sự là của cậu!\”