Thế Giới Thứ Hai: Ngưu Lang Chức Nữ (16)
☆ Chương 58: Thiện Ác Đều Có Báo Ứng.
Trong lúc chờ đợi, Huyện thái gia còn cố ý gọi thôn dân của Ngưu gia thôn đến, tìm hiểu tình huống từ chỗ bọn họ, đáp án cùng suy nghĩ trong lòng ông không khác bao nhiêu, ông tính toán phán quyết.
Sau nửa canh giờ, sáu tên nha dịch trở về báo cáo kết quả, đi theo còn có tên địa chủ kia.
\”Tình huống thế nào?\” Huyện thái gia hỏi.
\”Khởi bẩm đại nhân, thuộc hạ không tìm thấy năm mươi lượng bạc trong nhà Ngưu Lang. Mà đúng như Ngưu Lang từng nói, nghèo rớt mồng tơi, thậm chí y còn ở chung phòng với con trâu kia. Thuộc hạ ở trên đường về, còn gặp phải vài thôn dân, mỗi người đều nói Ngưu Lang là người giản dị, chắc chắn sẽ không làm chuyện trộm gà trộm chó.\” Về phần con gà con còn đang tập đi cùng với món cá hầm không đủ để nhét kẻ răng bị bọn họ lựa chọn quên, nha dịch đều thiên vị cơ khổ không chỗ nương tựa Ngưu Lang, thậm chí trong lời nói đều theo bản năng mà thiên vị y.
Huyện thái gia ngừng động tác mò râu mép, liếc nhìn con trâu đang nằm trên mặt đất, đây là nghèo đến mức không xây nỗi chuồng sao? Này sao có thể xem như là giàu! Đại Ngưu rốt cuộc là nghe ai nói Ngưu Lang có tiền?
Đại Ngưu nghe vậy, nói Ngưu Lang giản dị, chắc chắn sẽ không làm chuyện trộm gà trộm chó?! Đây chẳng phải là nói anh vu oan cho Ngưu Lang sao? Nước bẩn không phải đều giội lên người anh sao? Bên này anh tức giận bất bình, lại biết không có thể lại nói ẩu tả, bằng không sẽ không có trái ngọt. Thế nhưng bên kia, mồm nói: \”Quan gia lời này có ý gì? Là tôi vu oan Ngưu Lang, tôi vô cớ gây sự đúng không? Ngưu Lang đến cùng cho ngài cái gì, để ngài vì y mà nói thế? Trên đỉnh đầu ngài còn treo tấm biển minh kính cao huyền đấy!\”
Tên nha dịch sầm mặt lại, lạnh lùng nói: \”Nha dịch chúng tôi từ trước đến giờ luôn công bằng, hơn nữa, tôi cùng Ngưu Lang vốn không quen biết, hôm nay mới biết có một người như thế, trước bàn dân thiên hạ, anh nói thử cho tôi nghe Ngưu Lang hối lộ tôi thế nào? Tôi thấy là anh sợ sự việc bại lộ, mới muốn đem nước dơ tạt lên người Ngưu Lang!\”
Trong lòng Huyện thái gia cũng bất mãn, Đại Ngưu này nói thế, chẳng phải là để mọi người nghĩ là ông quản thuộc hạ không nghiêm? Ông vỗ kinh đường mộc một cái, trừng mắt lạnh: \”Đại Ngưu, anh nói nha dịch nhận hối lộ của Ngưu lang thế nào? Nếu là nói không ra nguyên do, đừng trách bản quan phạt anh tội vu khống!\”
Tâm lý Đại Ngưu ảo não, anh muốn che miệng, không cho bản thân lại nói loạn, thế nhưng cánh tay căn bản không nghe anh điều khiến, anh chỉ có thể tuyệt vọng nghe giọng của mình lần thứ hai vang lên: \”Đây không phải là việc ngay trước mắt sao? Đại nhân là muốn dụng hình để ép tôi nói dối sao?\”
Đừng nói Huyện thái gia, ngay cả quần chúng vây xem đều bị Đại Ngưu không biết xấu làm cho tức đến chửi ầm lên: \”Đại nhân, ngài đừng nghe anh ta ăn nói linh tinh, kẻ này là muốn giả vờ ngây ngốc để tránh được một kiếp.\”
\”Đại Ngưu là thấy mình không có phần thắng, mới kéo Ngưu Lang xuống nước, đại nhân, ngài đừng để ý anh ta, tiếp tục thẩm tra đi!\”


