Sau khi lấy được thông tin mình cần, Thẩm Tịnh cũng không định làm khó Lưu Văn thêm.
Hắn lại đánh ngất cô ta, bày một pháp trận nhốt trong đó, ít nhất tối nay cô ta không thể ra ngoài.
Lặng lẽ rời khỏi tân phòng, Thẩm Tịnh dẫn theo Mục Thiên Phong trà trộn vào đám người đón dâu khi nãy.
Đón dâu xong thì mọi người cũng không còn việc gì, liền tụ tập tán gẫu.
\”Quả nhiên có quyền có thế thì vẫn sướng nhất, mới chỉ Trúc Cơ kỳ mà đã cưới được một mỹ nhân Kim Đan kỳ rồi.\”
Một tu sĩ Kim Đan uống một ngụm rượu, chua chát nói: \”Đương nhiên rồi, người ta là con của \’người đó\’ kia mà, sao giống tụi tán tu như chúng ta được?\”
Thấy câu chuyện bắt đầu chuyển hướng về phía con trai thành chủ, Thẩm Tịnh không để lộ sắc mặt, lặng lẽ dịch sát lại gần tu sĩ vừa nói: \”Sao lại nói thế?\”
\”Ta nhớ Kiều gia với Lưu gia đều là đại thế tộc ở Thượng Nam thành chứ nhỉ, Lưu gia sao lại chịu gả đại tiểu thư cho một tên Trúc Cơ kỳ?\”
\”Cho cô ta kết hôn với người của đại tông môn chẳng phải tốt hơn sao?\”
Người kia liếc mắt đầy chán ghét nhìn Thẩm Tịnh: \”Ngươi thì biết cái gì? Là Lưu gia có việc cần nhờ Kiều gia đấy.\”
\”Ồ? Ngươi có nội tình à?\”
Thẩm Tịnh ra vẻ phấn khích, móc ra mấy viên linh thạch dúi vào tay đối phương: \”Tiểu đệ từ nhỏ mê nghe mấy chuyện bát quái, huynh kể cho đệ nghe chút đi.\”
Thấy có linh thạch, tu sĩ kia kéo Thẩm Tịnh ra một góc khuất, nhưng Thẩm Tịnh vẫn mang theo Mục Thiên Phong.
\”Sao còn kéo thêm một người nữa? Ngươi không biết thêm người là thêm rủi ro à?\”
Tu sĩ kia hơi khó chịu.
Những gì hắn biết đều nghe từ người thân làm việc ở phủ thành chủ, cũng không rõ thật giả. Lỡ nói lộ điều gì, hắn bị thành chủ ghi hận thì toi.
\”Tiểu đệ nhất thời không nghĩ kỹ.\” Thẩm Tịnh lại lẳng lặng đưa thêm một phần linh thạch, \”Mong huynh đừng trách.\”
Tu sĩ kia đếm linh thạch xong mới ngẩng đầu: \”Thôi được, tới đây rồi thì cùng nghe đi.\”
Thẩm Tịnh và Mục Thiên Phong chăm chú lắng nghe, ánh mắt đầy tò mò khiến người kể chuyện vô cùng đắc ý. Hắn hắng giọng bắt đầu:
\”Chúng ta đều biết con trai thành chủ hơn năm mươi tuổi rồi mà mới chỉ Trúc Cơ kỳ, thiên phú kém lắm.\”
\”Nhưng Lưu tiểu thư thì vừa đẹp lại tu vi cao, dù tính khí hơi tệ nhưng gả vào đại tông môn vẫn dư sức, sao lại lấy thành chủ con trai?\”
\”Ối dào ôi, thế rốt cuộc là chuyện gì vậy?\”
Thẩm Tịnh phối hợp làm vai kẻ hùa theo, khiến Mục Thiên Phong nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.
Thẩm Tịnh hơi ngượng, khẽ gãi mũi.
Tu sĩ kể chuyện hài lòng liếc hắn một cái, tiếp tục: \”Tất cả là vì thần khí.\”


