[Đm/Edit/Hoàn] Xuyên Thành Yêu Đao Của Nam Chính. – Chương 22: Lợi ích… Sờ cơ ngực lẫn nhau – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đm/Edit/Hoàn] Xuyên Thành Yêu Đao Của Nam Chính. - Chương 22: Lợi ích... Sờ cơ ngực lẫn nhau

Mục Thiên Phong \”ừm\” một tiếng, dưới ánh mắt trợn tròn sững sờ của Thẩm Tịnh, xé toạc quần áo trên người.

\”Cởi xong rồi.\”

Hắn chăm chú nhìn Thẩm Tịnh, chờ đợi chỉ dẫn tiếp theo.

Những mảnh vải rách nát, dơ bẩn trôi nổi trên suối nước nóng bốc hơi nghi ngút, như đang gào thét vì số phận bi thảm của mình.

Thẩm Tịnh ôm đầu, nhắm chặt mắt, nghiến răng nghiến lợi: \”Ta không bảo ngươi cởi kiểu đó!\”

Mục Thiên Phong sững lại, không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn hắn.

Thẩm Tịnh bất lực, đành cam chịu tụ linh lực, gom hết những mảnh vải trôi nổi trong suối nước nóng, đặt lên bờ.

Mục Thiên Phong dường như cũng nhận ra mình làm sai, đứng đờ ra đó, chỉ để lộ mái tóc đỏ rực.

\”Thẩm Tịnh, ta sai rồi.\”

Việc dứt khoát nhận lỗi này lại rất hợp ý Thẩm Tịnh, hắn thở dài một hơi, mạnh dạn vươn tay, vò lấy đầu Mục Thiên Phong.

Tóc rất cứng, hơi đâm vào tay, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta nghiện.

Mục Thiên Phong hơi động đậy, không quen nên vặn vẹo cổ.

Thẩm Tịnh thấy vậy thì rút tay lại đúng lúc, khẽ hừ một tiếng: \”Đây là cơ thể… của ta.\”

\”Hãy nhớ kỹ hình dáng của ta.\”

Nghe vậy, Mục Thiên Phong ngước lên, cẩn thận quan sát hắn.

Rất ngoan, có vẻ như có thể bị đấm một phát chết luôn.

Mục Thiên Phong vô thức co duỗi ngón tay, yết hầu khẽ trượt lên xuống.

Nhưng… hình dạng con người của đại đao luôn khiến hắn có cảm giác vô cùng quen thuộc.

Mục Thiên Phong hơi nhíu mày, mở miệng hỏi thẳng: \”Ta cảm thấy ngươi rất quen.\”

Thẩm Tịnh khựng lại, bỗng nhớ đến lần chạm mặt trong khách điếm.

Đúng là nam chính không phải người bình thường, chỉ gặp có một lần thôi đấy!

Lười giải thích, Thẩm Tịnh nhướn mày, nhìn chằm chằm vào mắt Mục Thiên Phong: \”Trai đẹp thì luôn có điểm chung.\”

\”Ngươi cảm thấy quen thuộc là chuyện bình thường.\”

Mục Thiên Phong thấy chuyện này không quan trọng, cũng không nghĩ nhiều.

Tìm được đao rồi, một chuyện khác lập tức hiện lên trong đầu hắn.

Đinh Tùng Vân từng vuốt ve thanh đao của mình với vẻ mặt đầy thâm tình, ánh mắt lại sắc bén, gằn từng chữ: \”Điều luật thứ nhất, không được nói dối đao của ngươi.\”

Nghĩ đến đây, Mục Thiên Phong bơi đến bên cạnh Thẩm Tịnh, gương mặt thành thật: \”Ta có chuyện cần thú nhận.\”

Hửm?

Thẩm Tịnh nheo mắt, ngả đầu ra sau, tỉ mỉ đánh giá Mục Thiên Phong: \”Ngươi có bí mật?\”

Hay lắm, cái tên nam chính có đôi mắt rậm và to tròn kia, lại dám có bí mật!

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.