[Đm/Edit/Hoàn] Ta Ở Tinh Tế Chấn Hưng Long Tộc (1) – chương 101: Màu đen đầy màu sắc – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Edit/Hoàn] Ta Ở Tinh Tế Chấn Hưng Long Tộc (1) - chương 101: Màu đen đầy màu sắc

Ở đây có một dãy các khoang thí nghiệm khổng lồ hình dạng như container, bề ngoài màu bạc trông rất hiện đại, chất thép có vẻ rất chắc chắn, nhưng mọi người đều nghe thấy tiếng gầm gừ, rít lên mơ hồ từ bên trong.

Phía trước những chiếc container là một nhóm chiến sĩ, đứng đầu lại là một nữ thượng úy!

Nhìn vào hàng chiến sĩ phía sau cô ấy, đều có quân hàm thiếu úy, một cảnh tượng nghiêm túc như vậy ngay lập tức khiến các học viên trẻ tuổi về ngự thú sư phải cứng đờ, từng người một lo lắng nhìn về phía trước.

Thành Hồng thú vị ngắm nhìn biểu cảm của họ, khi thấy vẻ điềm tĩnh của Bạch Hiển, hắn khẽ nhếch môi, tò mò hỏi: \”Cậu không sợ à?\”

Bạch Hiển nghi hoặc nhìn ông một cái, \”Tôi đã hai lần thoát khỏi trùng tộc, tôi còn phải sợ cái gì nữa?\”

Thành Hồng còn chưa kịp nói gì, nữ quân nhân đã giơ tay vỗ tay, \”Nói rất hay, so với những đợt trùng tộc ồ ạt thì những nguy hiểm thường ngày của chúng ta thật sự không đáng kể, chào mừng các cậu, tôi là Dung Hòa, tổng huấn luyện viên của khóa huấn luyện thực hành của các cậu.\”

Vì trong vài ngày qua họ chưa học hành động chào, Bạch Hiển chỉ hơi cúi người chào một cái, \”Chào huấn luyện viên Dung, tôi là Bạch Hiển.\”

Dung Hòa rất tự nhiên nói: \”Tôi biết cậu, Jobs đã nói với tôi rất nhiều về cậu, thật lòng mà nói, tôi rất tò mò, nhưng tôi sẽ không xâm phạm vào đời tư của người khác, nên tôi rất mong cậu có thể làm thỏa mãn sự tò mò của tôi trong những màn trình diễn tiếp theo.\” Dung Hòa nháy mắt với hắn.

Bạch Hiển ngượng ngùng nở một nụ cười, \”Thế thì thật ngại quá, có lẽ không thể như cô mong muốn rồi.\”

Tất cả mọi người đều bất ngờ, nhưng Dung Hòa không những không tức giận, mà còn cười lớn, \”Tuyệt quá, đây mới là hình ảnh mà tôi tưởng tượng.\”

Bạch Hiển chỉ cười mà không nói, mặc dù Dung Hòa đang thách thức hắn, nhưng cô ấy rõ ràng rất thích hắn, nếu hắn thể hiện một chút \”kiêu ngạo\” của một \”thiên tài\”, Dung Hòa chắc chắn sẽ không tức giận, hành động hiện tại của cô cũng chứng minh điều này.

Dung Hòa nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường, nhưng rõ ràng là cô có chút không hài lòng về tốc độ tập hợp của các lớp khác, quay lại nói với các huấn luyện viên khác, \”Hỏi huấn luyện viên của bọn họ, sao vẫn chưa đến?\”

Kết quả vừa dứt lời, vài lớp đã đến nơi, xếp hàng theo đội hình tại sân huấn luyện này.

Nhìn vào biểu hiện của tất cả mọi người, Dung Hòa cuối cùng cũng gật đầu hài lòng, \”Chào mọi người, tôi là huấn luyện viên của các cậu trong khóa huấn luyện thực hành, hai ngày qua chỉ là để rèn luyện thể chất của các cậu, đồng thời cũng để các huấn luyện viên hiểu biết một chút về sức mạnh của các cậu, hôm nay, huấn luyện thực hành, tự nhiên là phải triệu hồi ngự thú của các cậu ra, vì vậy, tôi sẽ nói vài điều về yêu cầu triệu hồi ngự thú.\”

\”Thứ nhất, phải đảm bảo khả năng kiểm soát ngự thú của mình, bất cứ ai tự ý hành động không có lệnh, hoặc gây ra thương tích cho người khác, thì rất tiếc, các cậu sẽ mất quyền tham gia huấn luyện này, chỉ một lần thôi.\” Giọng nói của Dung Hòa rất nhẹ nhàng nhưng nội dùng lại rất nghiêm túc, khiến tất cả mọi người đều trong tư thế sẵn sàng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.