(Tiêu Dục công x Sở Phong thụ)
Đại lục Phục Thiên, ban đêm.
Một tia sáng lướt qua bầu trời, Tiêu Dục đứng trên phi kiếm lao nhanh về phía trước.
【Ký chủ, mục tiêu cách phía trước một cây số.】
\”Biết rồi.\”
Y ngáp một cái, cố gắng mở to mắt để nhìn đường.
Chỉ mới nửa tiếng trước, hệ thống—thứ đã im lìm suốt bao lâu nay—bỗng nhiên online, quấy rầy giấc ngủ ngon lành của y.
【Mục tiêu đã xuất hiện, nhiệm vụ chính tuyến chính thức bắt đầu.】
Tiêu Dục đang trong trạng thái mơ màng lập tức bật dậy, ngồi đờ ra một lúc lâu.
Trước kia, y vốn là một học sinh cấp ba, cha mẹ mất sớm, sống cực khổ, chỉ mong đậu đại học để đổi đời. Thế mà một ngày đẹp trời, khi đang thức khuya làm đề, một đốm sáng tự xưng là \”hệ thống\” đột nhiên xuất hiện, lôi y tới thế giới này, bảo phải hoàn thành nhiệm vụ mới có thể quay về.
Rồi nó lặn mất tăm. Không bàn tay vàng, không quà tặng newbie, cực kỳ vô trách nhiệm.
Vậy là Tiêu Dục phải tự còng lưng bươn chải trong thế giới xa lạ này, cố gắng sống sót, gia nhập một môn phái tu tiên, từng bước từng bước trèo lên đỉnh cao.
Suốt khoảng thời gian đó, bảng nhiệm vụ của hệ thống vẫn trống trơn, chỉ có một dòng duy nhất: 【Nhiệm vụ chính tuyến chưa mở khóa.】
Một trăm năm trôi qua, hai trăm năm trôi qua, ba trăm năm trôi qua… Tiêu Dục đã trở thành đại trưởng lão của tông môn, cũng thôi nghĩ đến chuyện về nhà nữa. Ấy thế mà ngay lúc này, hệ thống lại online.
Tiêu Dục chỉ muốn chửi thẳng vào mặt tổ tiên nó.
Nhưng hệ thống im thin thít, đợi y xả xong mới bắn ra một mũi tên chỉ đường về phía mục tiêu.
Còn nhiệm vụ? Phải tiếp xúc với mục tiêu mới biết.
Tiêu Dục mặt lạnh như tiền, cưỡi kiếm phi thẳng ra khỏi tông môn, lao về hướng tây, đến rìa khu rừng Vạn Thú.
Bên bờ suối đỏ ngầu, mục tiêu của y cũng đỏ không kém.
Tiêu Dục bước tới, ngay lập tức ngửi thấy mùi máu tanh nồng. Giữa vũng máu là một thiếu niên gầy gò, toàn thân bê bết thương tích, không rõ sống chết.
Cách đó không xa, một con sói mắt xanh lục đang rón rén tới gần, chuẩn bị biến thiếu niên thành bữa tối.
Tiêu Dục không kịp nghĩ ngợi nhiều, lập tức vung kiếm xuyên qua đầu con sói. Sau đó, y cúi xuống, lấy ra một viên đan dược nhét thẳng vào miệng thiếu niên.
Chỉ chốc lát sau, máu ngừng chảy, hơi thở yếu ớt cũng dần ổn định. Tiêu Dục ôm thiếu niêm lên, định rời đi thì bỗng khựng lại.
【Nhiệm vụ chính tuyến đã mở khóa.】
【Nhiệm vụ chính tuyến: Đóng vai sư tôn phản diện của nhân vật chính Sở Phong, ngược đãi hắn, sau đó chết dưới tay hắn.】


