[Đm/Edit/Hoàn] Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn – [Xuyên Sách] – Chương 87 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Edit/Hoàn] Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn – [Xuyên Sách] - Chương 87

Nghĩ đến đây, sắc mặt Cố Chân lập tức trở nên phức tạp.

Không lẽ… thế giới này là một thế giới sinh tử văn?

Không thể nào đâu nhỉ?

Phải không?

Chắc là không đâu?

Nhìn thấy cậu như thể đang sa vào vòng xoáy tự hỏi, Kỷ Đình Duệ bật cười khẽ, \”Thật sự nghĩ là mình sinh được à?\”

Cố Chân: \”…\”

Kỷ Đình Duệ lại chậm rãi nói tiếp, \”Hay là để anh thử cố gắng một chút, biết đâu lại thật sự sinh được thì sao?\”

Đến lúc này, Cố Chân mới nhận ra mình bị trêu chọc, mặt lập tức đỏ bừng, \”Ai muốn sinh con cho anh chứ!\”

Giây tiếp theo, cậu đã bị Kỷ Đình Duệ tóm lại, hôn một cái.

Nhìn thấy đối phương chỉ hôn lướt qua một chút rồi dừng lại, Cố Chân lại có chút không cam tâm. Cậu đưa tay lên ôm lấy cổ anh, chủ động muốn có một nụ hôn sâu hơn.

Thế nhưng Kỷ Đình Duệ lại không chiều theo ý cậu, mà ngẩng đầu lên, né tránh để cậu không hôn trúng môi mình.

Nhưng Kỷ Đình Duệ đã đánh giá thấp khả năng hành động của Cố Chân. Thấy hôn không trúng môi, cậu liền trực tiếp cúi xuống, khẽ cắn lên yết hầu của anh một cái, sau đó lại cúi đầu mạnh mẽ hôn lên hõm cổ, lưu lại một dấu hôn đỏ rực.

Kỷ Đình Duệ hơi nhíu mày vì bị cắn, nhưng giọng điệu chẳng hề mang theo chút khó chịu nào, trái lại còn khẽ cười, \”Tiểu học đệ, giỏi lắm.\”

\”Ai bảo anh không cho em hôn.\” Cố Chân hậm hực nói.

\”Đúng là không hiểu tấm lòng đau đáu của anh.\” Kỷ Đình Duệ giơ tay nhéo nhẹ má cậu, \”Anh đang vì nghĩ cho em đấy. Cứ tiếp tục trêu chọc anh như vậy, lỡ đâu anh không nhịn nổi mà lại đè em xuống giường thì sao?\”

Nghe giọng điệu nghiêm túc của anh, Cố Chân dù vành tai đã đỏ bừng nhưng vẫn cố cãi lại, \”Không phải anh là nam thần trường mình, định lực thâm sâu, ai trêu cũng không xi nhê sao?\”

\”Đó là với người khác, trước mặt em thì không có định lực gì hết.\” Kỷ Đình Duệ nghiêm túc đáp, \”Em có biết anh đã cố gắng kiềm chế đến mức nào không?\”

Nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Kỷ Đình Duệ, nhưng lời nói lại mang theo chút ấm ức, Cố Chân cảm động vô cùng, không nhịn được mà vươn tay ôm chặt lấy anh.

\”Anh, sau này đừng nhịn nữa.\” Cậu dụi mặt vào lồng ngực anh, vừa lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ, vừa khe khẽ nói, \”Em sợ anh nín nhịn quá lại sinh bệnh mất.\”

\”Vừa bảo đừng trêu anh mà.\”

Giọng điệu vốn dĩ luôn lạnh nhạt của Kỷ Đình Duệ giờ đây lại có chút bất đắc dĩ.

\”Em không sao đâu, chỉ là ban đầu chưa quen thôi, em nghĩ rất nhanh sẽ quen ngay.\” Cố Chân nào nỡ để bạn trai mình phải kìm nén khổ sở.

\”Không biết ai đã khóc lóc lần trước nhỉ?\” Kỷ Đình Duệ chỉ xoa đầu cậu, \”Lát nữa nghỉ ngơi cho tốt.\”

\”Dù sao ngày mai cũng là cuối tuần, anh, em thật sự không sao mà.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.