[Đm/Edit/Hoàn] Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn – [Xuyên Sách] – Chương 55 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Edit/Hoàn] Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn – [Xuyên Sách] - Chương 55

Nhà bếp của Kỷ Đình Duệ rất rộng rãi và sạch sẽ, bếp gần như không có một vết bẩn, nhìn không giống như có ai thường xuyên nấu nướng ở nhà.

Cố Chân đi đến cái tủ lạnh to đùng, trong đầu nghĩ, người không dùng bếp bao giờ thì chắc chắn tủ lạnh này cũng trống không, nhưng khi mở ra, cậu lại ngạc nhiên khi thấy tủ lạnh đầy ắp nguyên liệu, rau củ, thịt và trứng đủ cả.

\”Em cứ tưởng bên trong trống không, ai ngờ lại đầy đủ nguyên liệu thế này?\”

Kỷ Đình Duệ đi vào theo, \”Mẹ anh gần đây luôn để sẵn đồ trong tủ lạnh.\”

Trước đó Cố Chân có nói muốn thử tay nghề nấu ăn của anh, nhưng vì không có nguyên liệu, anh đã nói với mẹ, để bà chuẩn bị một ít nguyên liệu trong tủ lạnh, phòng khi lần sau Cố Chân tới nhà, anh lại không có cách nào nấu cho cậu ấy thử.

Ai ngờ từ hôm đó, mẹ anh cứ đều đặn mua đồ cho đầy tủ lạnh.

Nếu anh không dùng hết những nguyên liệu đó, bà lại đem chúng đi cất và thay bằng đồ tươi mới.

Kỷ Đình Duệ đã từng nói không cần phải phiền phức vậy, nhưng mẹ anh bảo đó là ý của bà Trương, không thể để anh ăn đồ không tươi.

Cố Chân nghe xong, không khỏi ngạc nhiên: \”Vậy mẹ anh đã đến rồi à?\”

Kỷ Đình Duệ khẽ gật đầu: \”Ừ.\”

\”Vậy…\”

Cố Chân hơi hoảng, nếu bị phát hiện cậu đã chiếm giường của Kỷ Đình Duệ, khiến Kỷ Đình Duệ phải ngủ trên sofa, không biết có bị nhà họ Kỷ tính sổ không nữa?

Dù sao thì cậu cũng đã đọc qua nguyên tác. Mặc dù nguyên tác không mô tả quá nhiều về gia tộc hào môn Kỷ gia, nhưng từ những chi tiết nhỏ vẫn có thể nhìn ra được—Kỷ Đình Duệ là con trai duy nhất trong nhà, từ nhỏ đã được yêu thương và nuông chiều hết mực.

Kỷ Đình Duệ dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, thản nhiên nói:

\”Yên tâm, dì giúp việc sẽ không nói lung tung đâu.\”

Cố Chân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt Kỷ Đình Duệ dừng lại trên người cậu, vô thức di chuyển xuống dưới. Khi nhìn thấy đôi chân trắng nõn, thẳng tắp kia, yết hầu hắn khẽ trượt lên trượt xuống, giọng trầm thấp:

\”Cậu nên thay đồ trước đi thì hơn.\”

Nhắc đến quần áo, Cố Chân mới sực nhớ ra rằng mình vẫn đang mặc chiếc áo phông của Kỷ Đình Duệ, bên dưới chỉ có mỗi chiếc quần lót. Khuôn mặt cậu lập tức đỏ bừng lên:

\”Vậy… quần áo của em đâu?\”

\”Dì mang đi giặt khô rồi.\”

Dường như đang cố kìm nén điều gì đó, ánh mắt của Kỷ Đình Duệ tối lại vài phần, càng thêm sâu thẳm:

\”Cậu có thể vào phòng thay đồ, chọn đại một bộ mà mặc.\”

Cố Chân nhìn dáng người còn cao hơn mình của đối phương, thành thật nói:

\”Chắc là em mặc đồ của anh rộng lắm đúng không? Nhìn cái áo này là biết rồi.\”

Nói xong, cậu còn tiện tay túm lấy vạt áo phông rộng thùng thình lắc lư vài cái, hoàn toàn không nhận ra hành động đó khiến phía dưới càng thêm lộ liễu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.