[Đm/Edit/Hoàn] Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn – [Xuyên Sách] – Chương 54 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Edit/Hoàn] Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn – [Xuyên Sách] - Chương 54

Cố Chân ngủ trên xe cho đến khi đến nơi, trong suốt quãng đường, cậu đã vài lần vô thức điều chỉnh tư thế để thoải mái hơn, cuối cùng ngủ say trên đùi Kỷ Đình Duệ, mới thực sự yên tĩnh lại.

Khi tài xế dừng xe lại, dự định giúp Cố Chân lên lầu, nhưng không ngờ Kỷ Đình Duệ lại bế ngang cậu, ôm ra khỏi gara.

Khi vào thang máy, Cố Chân từ từ tỉnh lại.

“…Anh?”

“Ừm.”

Cố Chân mơ màng một lúc, mới nhận ra Kỷ Đình Duệ đang ôm mình theo kiểu công chúa, ngay lập tức tỉnh táo hơn một chút, vội vàng giãy giụa muốn Kỷ Đình Duệ đặt mình xuống.

Không ngờ, Kỷ Đình Duệ lại ôm chặt hơn.

“Đừng động đậy.”

Cố Chân đỏ mặt, giọng nói mềm yếu: “Anh… đặt em xuống… em, em có thể đi được…”

“Thật không?”

“Ừm…”

Kỷ Đình Duệ thấy cậu ta gật đầu một cách nghiêm túc, liền không còn kiên trì ôm nữa.

Cố Chân thấy anh ta cuối cùng cũng đặt mình xuống, vừa thở phào trong lòng, nhưng không ngờ khi chân vừa chạm đất, cậu ta bị mất thăng bằng, liền vô thức đưa tay ra nắm lấy Kỷ Đình Duệ, nhưng lại nắm phải khoảng không.

May mà Kỷ Đình Duệ nhanh mắt, lập tức đưa tay đỡ lấy cậu, tránh để cậu ngã xuống đất.

Cảnh tượng này khiến Cố Chân không khỏi hoảng sợ, khi đã được Kỷ Đình Duệ bảo vệ trong lòng, cậu vẫn theo bản năng siết chặt chiếc cà vạt của Kỷ Đình Duệ, không dám buông tay.

Khi thang máy tới tầng, Kỷ Đình Duệ thấy Cố Chân vẫn còn ngây ngốc, liền ôm chặt cậu và đưa cậu về nhà.

Khi thấy Cố Chân vẫn mơ màng chưa tỉnh hẳn, Kỷ Đình Duệ định đưa cậu vào phòng ngủ nghỉ ngơi, nhưng khi đi qua phòng khách, Cố Chân dần dần lấy lại ý thức, có chút mơ hồ nói: “Khát… tôi khát…”

Kỷ Đình Duệ thấy Cố Chân vội vã tìm nước, đành phải đặt anh lên sofa rồi chạy vào bếp rót một cốc nước ấm.

Cố Chân cảm thấy miệng khô khát, nhìn thấy Kỷ Đình Duệ cầm cốc nước đi tới, liền tự động giơ tay ra, nhưng vì ảnh hưởng của rượu, cậu đoán sai khoảng cách, không thể lấy được cốc nước từ tay Kỷ Đình Duệ.

Kỷ Đình Duệ thấy Cố Chân có vẻ không giữ được cốc nước, bèn nói: “Hay để anh đút cho cậu?”

Cố Chân phản ứng theo bản năng: “Đút… sao đút?”

Kỷ Đình Duệ không ngờ anh sẽ nói vậy, ngẩn người một lát rồi mới lấy lại tỉnh táo, giọng nói có phần trầm xuống: “Cậu muốn tôi đút thế nào?”

Lúc này Cố Chân ngây ra, cảm thấy như Kỷ Đình Duệ đang trêu chọc mình, nhưng lại không chắc cảm giác của mình có đúng hay không, thế là cậu chỉ ngẩn ra một lúc rồi thôi không nghĩ nữa, chỉ muốn uống nước, liền nói thẳng: “Em tự uống… Anh, đưa cốc cho em…”

Kỷ Đình Duệ thấy Cố Chân kiên quyết như vậy, bèn đưa cốc nước đến tay cậu.

Kết quả là Cố Chân thật sự không cầm vững, chỉ một lát đã làm đổ gần hết nước trong cốc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.