[Đm/Edit/Hoàn] Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính – An Tắc – Chương 27: Thử thách tình bạn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Edit/Hoàn] Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính – An Tắc - Chương 27: Thử thách tình bạn

Editor: Lily

Tịch Lãnh nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt bức tranh sơn dầu, khi thì trơn nhẵn, khi lại sần sùi. Cảm giác gồ ghề, nhấp nhô ấy, giống như một bản nhạc tuyệt diệu nhất trong thế giới tĩnh lặng của cậu.

Là một học sinh ban tự nhiên, Kiều Kiều luôn có bộ lọc bí ẩn và đẹp đẽ trong lòng về nghệ thuật. Cô tò mò lại gần, cẩn thận hỏi: \”…Có thể sờ được không?\”

\”Được.\” Tịch Lãnh nói, \”Dù sao cũng không phải tranh thật.\”

Kiều Kiều xoa xoa tay, háo hức muốn thử, nhanh chóng bị cảm giác kỳ diệu kia chinh phục, liên tục cảm thán: \”Trước đây em đi bảo tàng mỹ thuật, những bức tranh đều được giăng dây bảo vệ, còn có bảo vệ đứng canh gác, đến cả đèn flash cũng không cho bật… Ơ?\”

Da đầu Kiều Kiều tê dại: \”Nó… nó hình như động đậy?\”

Tịch Lãnh không khỏi nghi ngờ, tổ chương trình đã lợi dụng tâm lý tôn trọng tác phẩm nghệ thuật của mọi người, chỉ dám nhìn từ xa mà không dám động vào. Nếu không phải gặp cậu, bọn họ chắc chắn sẽ bị kẹt ở manh mối \”Đêm tối rồi cũng sẽ qua\” đến hàng chục phút, thế nào cũng không nghĩ ra, cách phá giải lại là phá hỏng bức tranh của Van Gogh (1).

Giờ đây, tổ chương trình lại giở trò tương tự.

Kiều Kiều vô tình dùng lực hơi mạnh khi chạm vào, bức tranh sơn dầu lại kỳ lạ dịch chuyển vào trong một chút. Tịch Lãnh sững người, vội vàng tăng thêm lực, gọi Kiều Kiều cùng nhau ấn mạnh xuống.

\”Động rồi! Động rồi!\” Mắt Kiều Kiều mở to, hai bím tóc nhỏ lắc lư, \”Nhưng mà nặng quá…\”

Thấy vậy, Tưởng Tụng Nam, người có kinh nghiệm diễn xuất dày dặn, bước tới nói: \”Trước đây tôi từng quay phim gặp loại cơ quan này rồi, ấn hoặc di chuyển thứ gì đó trên giá sách, sẽ xuất hiện cửa bí mật.\”

Tuy nhiên, hai người gần như đã đẩy bức tranh đến sát tường, cảm nhận được lực phản hồi mạnh mẽ, nhưng giá kim loại khổng lồ phía sau vẫn không động.

\”Đây là một cửa ải cần hợp tác.\” Tịch Lãnh đưa ra phán đoán, quay đầu lại thấy Lạc Gia Ngôn cũng đến giúp một tay, Tịch Lãnh nhìn cậu ta một cái rồi dời mắt, quay sang nói với Mẫn Trí: \”Anh Mẫn Trí, mọi người thử đẩy giá sách xem, có lẽ cần một bên ấn, một bên đẩy…\”

Đây có lẽ là lần đầu tiên cậu trực tiếp nói chuyện với Tưởng Tụng Nam trong mật thất, dùng chữ \”mọi người\” để bao gồm cả hắn ta.

Giá sách trông còn nặng hơn, một người có lẽ không đẩy nổi.

Nghe vậy, Mẫn Trí lập tức hành động, người ấn bức tranh có thể cảm nhận được giá sách dịch chuyển một chút, nhưng rồi lại bất động.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tưởng Tụng Nam đang đứng ngoài quan sát một cách lạnh lùng.

Tưởng Tụng Nam nhướng mày, vẻ mặt chẳng liên quan gì đến đạo đức và tinh thần tập thể, vẫn đút tay vào túi quần, không muốn nhúc nhích.

Thấy Lạc Gia Ngôn bên cạnh phẫn nộ, Tịch Lãnh tránh gây thêm rắc rối, đành hòa nhã nói với hắn ta: \”Tưởng Tụng Nam, anh cũng giúp một tay đi, cùng với anh Mẫn Trí.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.