Ông chủ Mai Ái Độ thấy mình hoa mắt.
Ông không nghe rõ Vệ Biện nói gì, nhưng thấy được vẻ mặt của anh, dáng vẻ khi cúi xuống nói chuyện với Thích Trang hoàn toàn khác xa thái độ lúc trước.
Vệ Biện đưa tay, gõ nhẹ lên đầu Thích Trang, \”Ghế VIP đặt cho em không ngồi, phí cả mấy nghìn tệ của anh.\”
\”Chút nữa ngồi,\” Thích Trang giữ lấy tay anh, chạm vào lòng bàn tay đẫm mồ hôi của anh, \”Ly rượu trái cây trên bàn còn chưa tính sổ với anh đâu, Vệ Biện, anh thật là có sở thích kỳ quặc.\”
\”Đó là tình yêu dành cho em đấy, yêu à,\” Vệ Biện cười to, \”Chu đáo quá nhỉ.\”
Thời gian không nhiều, anh nói vài câu rồi đứng dậy, ném cho Thích Trang một ánh mắt quyến rũ, rồi bước ra giữa sân khấu.
Chu đáo thật, Thích Trang cười cười, nhìn anh vài lần rồi liếc mắt về phía ông chủ Mai Ái Độ, chạm phải ánh mắt đầy ngạc nhiên của ông ta.
Thế này… không đúng chút nào!
Thích Trang nhướng mày, giọng không cho phép từ chối, \”Uống với tôi vài ly nhé?\”
\”Thích thiếu gia đã đích thân mời,\” ông chủ trong lòng sóng gió, đầu óc xoay chuyển không kịp, không hiểu nổi mối quan hệ giữa Vệ Biện và Thích Trang, nhưng ngoài mặt vẫn nhiệt tình, \”Nhất định phải uống.\”
Thích Trang dẫn ông đi qua đám đông, đích đến là bàn trung tâm ngay trước sân khấu, trong đầu ông chủ thoáng hiện nhiều ý nghĩ, cuối cùng khi Thích Trang ngồi xuống chiếc ghế đó, ông mới hoàn toàn xác định, quả nhiên là thế.
Ngay lập tức ông cười khổ, \”Thích thiếu gia, hóa ra cậu chính là người bạn trai được đồn đại của Vệ Biện, sao lúc nãy không nói rõ, tôi còn nói nhiều chuyện ngớ ngẩn như vậy, thật là mất mặt quá.\”
\”Đừng khách sáo,\” Thích Trang mỉm cười, ánh mắt híp lại, \”Ông là ông chủ của Biện, tôi rất tôn trọng ông. Nhân dịp này, uống vài ly để cảm ơn sự quan tâm và chăm sóc của ông dành cho bạn trai tôi.\”
Lời nói chứa đựng sự chiếm hữu rõ ràng làm ông chủ toát mồ hôi, \”Không cần khách sáo đâu! Ban đầu tôi còn lo bạn trai của Vệ Biện không chịu nổi những kẻ xuất thân từ các gia đình lớn, bây giờ biết là Thích thiếu gia thì tôi cũng an tâm rồi.\”
\”Đó cũng là điều tôi muốn hỏi,\” ánh mắt Thích Trang tối đi đôi chút, hắn tự tay rót rượu đưa đến tay ông chủ, \”Phiền ông nói rõ cho tôi, rốt cuộc là những gia đình lớn nào muốn tiếp cận bạn trai của tôi.\”
.
Đàm Xảo Nhi thần trí bất an.
Từ sáng đến tối, Từ Lương đi cùng mẹ đến nhà họ Đàm, từ vẻ mặt tươi cười dần dần trở nên lạnh nhạt. Dù ngồi bên cạnh anh ta, cả ngày Đàm Xảo Nhi nói không quá năm câu.
Sau bữa tối, cô lại thẳng thắn rời sang vườn hoa, mẹ của Từ Lương nhìn vẻ mặt khó coi của con trai, vỗ nhẹ tay anh ta, \”Đi chào Xảo Nhi một tiếng đi, chúng ta cũng nên đi rồi.\”
Đàm Xảo Nhi ngồi trên ghế treo, thẫn thờ nhìn xa xăm, điện thoại để trên đùi. Sau khi Từ Lương chào tạm biệt, cô mới dần dần lấy lại tinh thần, \”Được rồi, đi đường cẩn thận.\”
							

