[Đm/Done] Mùi Hương Của Người – Na Khả Lộ Lộ – Ngoại truyện 2: Đuổi theo ánh sáng. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Done] Mùi Hương Của Người – Na Khả Lộ Lộ - Ngoại truyện 2: Đuổi theo ánh sáng.

Edit: wokequni

♡ ╰(\’︶\’)╯♡

Kết quả thi đại học của Quan Tuyết Tức và Trần Tích gần như được thông báo cùng lúc. Tin nhắn, QQ, WeChat, điện thoại — tất cả đồng loạt reo vang.

Tin nhắn từ cơ quan chính thức cho biết họ đều nằm trong top 50 toàn tỉnh, nhưng điểm số chi tiết và thứ hạng cụ thể thì \”tạm thời không công bố\”.

Nghe nói đây là biện pháp bảo vệ của cơ quan chức năng nhằm ngăn chặn các doanh nghiệp lợi dụng danh tiếng thủ khoa để quảng cáo, tránh gây ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của thí sinh.

Đợi đến khi điền nguyện vọng, kết quả chi tiết sẽ được công khai.

Nhưng quy định là quy định, còn mối quan hệ lại là một câu chuyện khác.

Trường Trung học số 16 của Phong Đức là một trường trọng điểm nổi tiếng cấp tỉnh, có mối liên hệ mật thiết với nhóm tuyển sinh của Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh. Theo như Quan Tuyết Tức biết, mỗi năm trường đều có thể nhận được bảng xếp hạng chính thức trước khi cơ quan chức năng công bố. Những cuộc phỏng vấn từ đài truyền hình cũng không hoàn toàn ngẫu nhiên — ít nhiều là do sự sắp xếp của nhà trường vốn luôn sẵn sàng cho việc quảng bá.

Vì vậy, giáo viên chủ nhiệm đã hỏi Quan Tuyết Tức liệu cậu có đồng ý xuất hiện trên sóng truyền hình hay không.

Quan Tuyết Tức chưa trả lời ngay, chỉ nói: \”Để em về rồi trả lời sau.\”

Còn chưa kịp dứt lời, Hà Vận đã gọi chen vào điện thoại. Bà còn phấn khích hơn cả cậu: \”Nhìn số này chắc là bên tuyển sinh gọi! Mẹ bắt máy trước nhé, con về nhanh một chút!\”

Không đợi Quan Tuyết Tức đáp, bà đã vội vàng ngắt máy như thể đang chạy đua.

Quan Tuyết Tức vừa buồn cười vừa bất lực, cuối cùng cũng có thời gian liếc qua hàng loạt tin nhắn mới nhảy liên tục trên QQ và WeChat. Phần lớn là bạn bè hỏi về điểm số, chỉ riêng Tống Minh Lợi đã gửi hơn chục tin.

Cậu không trả lời ngay. Trong lòng như mơ như thực, niềm vui tràn ngập nhưng vẫn còn một điều chưa được giải tỏa.

\”Trần Tích.\” Quan Tuyết Tức chợt nhớ ra, quay sang hỏi, \”Cậu được thứ mấy?\”

Lúc đó Trần Tích đang đứng bên cửa sổ nghe điện thoại. Nghe hỏi, hắn quay lại, giơ một ngón tay.

Quan Tuyết Tức ngẩn ra, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ: \”Cậu cũng đứng nhất?!\”

Lại đồng hạng sao? Chuyện này thật kỳ diệu.

Nhưng Trần Tích lắc đầu, cúp điện thoại, bước đến gần Quan Tuyết Tức, nhẹ giọng nói: \”Tôi kém cậu một điểm.\”

\”…\”

Quan Tuyết Tức nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Cậu lẽ ra nên vui mừng. Hai người đã cạnh tranh không ngừng nghỉ suốt thời gian qua, và cậu không muốn bị Trần Tích vượt mặt. Nhưng khi kết quả cuối cùng cho thấy Trần Tích thực sự không vượt qua cậu, cậu lại cảm thấy… tiếc nuối?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.