Edit: wokequni
♡ ╰(\’︶\’)╯♡
(*) Long khốn thiển trì: một thành ngữ trong tiếng Trung Quốc, mang nghĩa \”Rồng bị mắc kẹt ở ao cạn\”. Chỉ những người tài năng, có năng lực lớn nhưng lại bị kìm hãm, không gặp thời hoặc bị giam cầm trong hoàn cảnh hạn chế, không thể phát triển hay thể hiện hết bản thân.
—
Trần Tích bất ngờ hỏi về chuyện đó khiến Quan Tuyết Tức thoáng nghi ngờ: \”Nhớ chứ, sao vậy?\”
Quan Tuyết Tức đã tham gia không ít cuộc thi, nhưng \”giải đấu cấp tỉnh năm lớp tám\” thì chỉ có một. Đó là kỳ thi liên môn do Sở Giáo dục tổ chức, quy mô lớn, giải thưởng cao, thậm chí còn được cộng điểm khi thi chuyển cấp. Hầu hết học sinh giỏi của các trường đều tham gia.
Quan Tuyết Tức giành giải nhất, tấm bằng khen đến giờ vẫn được treo trên tường phòng khách ở nhà.
\”Cậu cũng tham gia à?\”
Xe buýt vẫn lắc lư, Quan Tuyết Tức và Trần Tích thoáng chạm mắt nhau. Nhưng ngay lập tức, Trần Tích né ánh nhìn, không trả lời thẳng, gương mặt mang chút khó xử.
Nhớ lại hành động thô lỗ lúc trước của hắn, Quan Tuyết Tức cố tình mỉa mai: \”Hửm, đừng nói là cậu từng bị nhà vô địch này đánh bại nhé?\”
Trần Tích khẽ cười, nghiêng mặt qua hờ hững đáp: \”Không phải.\”
\”Thế là gì? Tự dưng nhắc chuyện này làm gì?\”
\”…\”
Trần Tích liếc cậu một cái nhưng không trả lời.
Quan Tuyết Tức vốn không phải người nhiều lời, nhưng đứng trước một cục đá như Trần Tích lại vô tình bị biến thành kẻ cứ mở miệng trước. Đã thế, câu nào nói ra cũng không nhận được hồi đáp, thật sự rất bực mình.
\”Giả thần giả quỷ, thích tỏ vẻ bí ẩn chứ gì?\” Quan Tuyết Tức cười lạnh. \”Được, cứ tiếp tục đi. Cứ làm tới.\”
\”Cậu—\”
Trần Tích định phản bác, nhưng Quan Tuyết Tức cắt ngang: \”Đừng nói chuyện với tôi.\”
\”…\”
Xe buýt dừng lại ở một trạm, một nhóm hành khách từ cửa sau xuống xe, ngay lập tức được thay bằng nhóm hành khách mới.
Những người xung quanh đã đổi, nhưng Quan Tuyết Tức và Trần Tích vẫn đứng cạnh nhau lần lượt qua từng trạm. Trần Tích không có ý định xuống, Quan Tuyết Tức bắt đầu thắc mắc: Rốt cuộc nhà hắn ở đâu?
Một suy nghĩ kỳ lạ bỗng nảy ra trong đầu cậu: Hắn không ở khu này mà cố ý đi theo mình sao?
Nếu Trần Tích thường xuyên đi tuyến 19 mỗi ngày, tại sao trước giờ cậu chưa từng chạm mặt hắn? Sự trùng hợp này thật khó tin.
Nhưng giả thuyết đó quá vô lý. Trần Tích đi theo cậu để làm gì?
Có thể vì ảnh hưởng từ suy nghĩ kỳ quặc của Dương Dật Nhiên, Quan Tuyết Tức bất chợt nhớ đến \”thuyết tình địch\” của cậu bạn.