[Đm/Done] Mùi Hương Của Người – Na Khả Lộ Lộ – Chương 67: Điểm yếu. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Done] Mùi Hương Của Người – Na Khả Lộ Lộ - Chương 67: Điểm yếu.

Edit: wokequni

♡ ╰(\’︶\’)╯♡

Quan Tuyết Tức cả buổi chiều không thèm để ý đến Trần Tích. Nhưng cả hai ngồi cùng bàn, muốn lơ đi cũng chẳng dễ, cúi đầu hay ngẩng lên đều không tránh khỏi chạm mặt.

Trần Tích chủ động tìm cách làm lành, trong bốn tiết học đã lặng lẽ gửi cho cậu năm mẩu giấy. Quan Tuyết Tức chẳng buồn nhìn qua, xé nát từng tờ rồi ném thẳng vào thùng rác.

Giờ nghỉ, cậu không muốn ở lại lớp, liền đi sang lớp bên tìm Dương Dật Nhiên nói chuyện. Nhưng bất kể cậu đi đâu, Trần Tích cũng bám theo như cái bóng, thậm chí đến cả nhà vệ sinh cũng không chịu rời. Nhìn bộ dạng của hắn như thể sợ bị cậu bỏ rơi, Quan Tuyết Tức tức tối nghĩ: Giả vờ đáng thương cái gì? Rõ ràng tất cả là lỗi của hắn.

Tiết cuối cùng là giờ tự học, Quan Tuyết Tức không thể chịu thêm, mở WeChat kéo Quan Tĩnh Bình ra khỏi danh sách đen. Không vòng vo, cậu nhắn thẳng: \”Ông đã nói gì với cậu ấy?\”

Có lẽ Quan Tĩnh Bình đang bận, mãi một lúc sau mới trả lời: \”Cậu ấy nào?\”

Quan Tuyết Tức: \”Trần Tích, đừng giả khờ.\”

Quan Kính Bình không trả lời thẳng, lại hỏi ngược: \”Nó kể gì với con?\”

\”…\”

Đang chơi trò đánh đố sao? Quan Tuyết Tức cảm thấy cả thế giới đang cố tình chọc tức mình.

Không thấy cậu trả lời, Quan Tĩnh Bình tiếp tục: \”Hai đứa cãi nhau rồi?\”

Ông ta quả thật rất tinh ý, sắc bén đến mức khiến người khác khó chịu. Ông còn nói tiếp: \”Có phải con đã nhận ra rằng mối quan hệ của các con không vững như con tưởng, nên thất vọng rồi?\”

\”…\”

Một câu nói như đổ thêm dầu vào lửa khiến cơn giận của Quan Tuyết Tức bùng lên dữ dội. Nhưng điều khiến cậu khó chịu nhất lại là không thể phản bác.

Cậu liếc qua màn hình điện thoại, nhận ra đây chính là món quà Trần Tích đã chắt chiu tiền mua cho mình. Trước đó khi cậu hỏi hắn kiếm tiền thế nào, Trần Tích chỉ cười bảo không có gì đáng lo, chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Nhớ lại điều đó, lòng Quan Tuyết Tức mềm mại hơn một chút. Cậu chợt nhận ra đây không phải lúc thích hợp để gây gổ. Quan Tĩnh Bình đang muốn chia rẽ họ, cậu tuyệt đối không thể để ông ta đạt được mục đích.

Cậu liếc nhìn Trần Tích, định nói gì đó nhưng lại thôi.

Ánh mắt của cậu khiến Trần Tích phấn chấn hẳn lên. Hắn vội cầm bút viết vài dòng lên giấy nháp, rồi đặt trước mặt cậu: \”Quan Tuyết Tức, hãy tin tôi, cho tôi thêm thời gian.\”

Có lẽ cả năm mẩu giấy trước đó cũng chỉ là câu này.

Quan Tuyết Tức nhìn dòng chữ, đáp lại bằng một dấu hỏi: \”Nói rõ đi.\”

Trần Tích viết: \”Bây giờ chưa tiện, hãy đợi tôi.\”

Quan Tuyết Tức: \”Đợi bao lâu?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.