[Đm/Done] Mùi Hương Của Người – Na Khả Lộ Lộ – Chương 57: Muốn ngủ cùng cậu. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Done] Mùi Hương Của Người – Na Khả Lộ Lộ - Chương 57: Muốn ngủ cùng cậu.

Edit: wokequni

♡ ╰(\’︶\’)╯♡

Trước Tết Nguyên Đán, Quan Tuyết Tức và Trần Tích đã làm hòa. Tết năm nay cuối cùng cũng có thể trôi qua trong niềm vui và sự yên tâm.

Chiếc nhẫn hoa nhài được Quan Tuyết Tức cất cẩn thận cùng với cuốn sổ tay khóa trong tủ.

Bệnh của Trần Tích cũng đã khỏi, dường như mọi thứ đều trở nên tốt đẹp hơn. Những vấn đề còn lại, dù vẫn có, nhưng không phải là chuyện gì nghiêm trọng, đều có thể giải quyết.

Con người là vậy. Khi tâm trạng tệ, mọi thứ dường như sụp đổ. Nhưng khi tinh thần tốt lên, chẳng điều gì có thể làm khó mình, ngay cả khi trời có sập.

Vào đêm giao thừa, Quan Tuyết Tức vào bếp giúp Hà Vận nấu cơm tất niên.

Hôm nay, chú Lý — Lý Thủ Dụ, sẽ ăn tối cùng họ. Trong nhà thiếu một vài loại gia vị, chú ấy vừa ra ngoài mua vẫn chưa quay lại.

Mấy ngày qua Lý Thủ Dụ thường xuyên đến nhà, Quan Tuyết Tức gặp ông vài lần và dần có thiện cảm hơn một chút. Điều này không phải vì phát hiện ra điểm gì đặc biệt ở ông, mà vì cậu nhận ra ông là một người thật thà, nhân cách tốt, lại rất ôn hòa.

Hai người họ khi ở riêng với nhau thế nào Quan Tuyết Tức không rõ, nhưng nhìn bề ngoài mẹ cậu dường như không phải chịu thiệt gì.

Điều đó khiến cậu phần nào an tâm hơn.

Tuy vậy cảm giác có người lạ trong nhà vẫn khiến cậu hơi khó chịu.

Những lời mà Quan Tuyết Tức không tiện nói với mẹ, cậu đều kể cho Trần Tích nghe.

Trần Tích, người đã trải qua hoàn cảnh tương tự, hoàn toàn hiểu được. Hắn an ủi Quan Tuyết Tức rất nhiều.

Thực ra những điều Trần Tích nói Quan Tuyết Tức đều hiểu rõ: Mẹ cậu không phải chỉ là \”mẹ của Quan Tuyết Tức\”. Bà ấy là một cá thể độc lập, có quyền sống cuộc sống của riêng mình, không thể mãi xoay quanh cậu.

Huống hồ Quan Tuyết Tức cũng không thể ở bên cạnh mẹ mãi. Rồi cậu sẽ rời đi, xây dựng gia đình riêng của mình.

Mối quan hệ giữa hai mẹ con nhất định sẽ có người mới xen vào.

Đây là điều không thể tránh khỏi khi trưởng thành — chia ly và tái hợp, lặp đi lặp lại. Hiếm có mối quan hệ nào có thể giữ được sự thân mật từ khi sinh ra cho đến khi chết. Con người vốn dĩ luôn cô độc.

Trần Tích nói: \”Cậu nên nghĩ đến những mặt tích cực. Việc mẹ cậu tái hôn cũng giống như giải phóng cho cậu vậy. Nếu mẹ dồn hết mọi tâm tư lên cậu, bà ấy sẽ kỳ vọng rất cao và chắc chắn sẽ không đồng ý chuyện của chúng ta.\”

Quan Tuyết Tức nghẹn lời: \”Vậy chẳng lẽ mẹ tái hôn thì sẽ đồng ý sao?\”

\”Tôi nghĩ là sẽ đồng ý.\” Trần Tích nói.

\”Mẹ cậu là người rất thoải mái. Tôi đoán bà ấy sẽ không gây khó dễ cho chúng ta, chỉ cần một chút thời gian để chấp nhận thôi.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.