3. Chương 3.
\”Ha …. ha…\”
Đột nhiên tiếng cười xấu hổ của Nguyễn Mạnh Mạnh im bặt, bởi vì ngón tay của Hứa Sinh Đính đã chọc vào tiểu đệ đệ đang phấn chấn tinh thần được bọc trong quần lót của cậu. Nguyễn Mạnh Mạnh lao tâm lao lực để giải thích:
\”Ha…. Tôi…. cái này …. tôi…. trước khi tới đây …. tôi uống quá nhiều nước …. cho nên …. muốn đi….. ha ha….\”
Hứa Sinh Đính hồ nghi nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Mạnh Mạnh, hắn dùng vẻ mặt đứng đắn móc ra tiểu đệ đệ đã trướng lên của cậu, còn nắm nó trong lòng bàn tay.
Nguyễn Mạnh Mạnh tựa như thoát lực, chân mềm, dựa lưng vào ván cửa ở phía sau.
Nháy mắt Hứa Sinh Đính thu hồi lại nghi hoặc, hắn đứng ở bên người cậu, đỡ lấy eo cậu, nắm tiểu đệ đệ của cậu, không chút do dự mà hoạt động.
Nguyễn Mạnh Mạnh sướng tới cong người lại, đầu cậu dựa vào lồng ngực rắn chắc của người kia, đôi tay nắm hờ lên cánh tay đang hoạt động dưới háng mình.
\”A~!\” Cậu dùng sức cắn lấy cánh môi dưới mới có thể nhịn xuống tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng, đột nhiên hạ thân cậu lại bị nhéo một cái, cậu rống lên:
\”Cậu làm gì vậy!\”
Người kia nghe được thanh âm của cậu mới tiếp tục động tác trên tay, lập tức khiến cho lửa giận bừng bừng của cậu biến thành dục hỏa đốt người, cậu lại dựa vào người hắn một lần nữa, hành động vừa rồi của Hứa Sinh Đình tựa hồ chỉ vì muốn nghe thanh âm của cậu.
Không bao lâu, Nguyễn Mạnh Mạnh thở hổn hển phóng thích ra tay Hứa Sinh Đình, lúc cậu phóng thích tay người này còn ôm lấy sau eo cậu, sờ sờ vào mông và kẽ mông của cậu. Nguyễn Mạnh Mạnh giật mình, nhưng cũng không quá để ý, chỉ nghĩ có thể là do Hứa Sinh Đình không cẩn thận đụng tới.
Cậu cũng không nghĩ nhiều, vừa nhấc đầu lên thì thấy tay của Hứa Sinh Đính vẫn đang nâng thứ mà cậu vừa phóng thích, cổ họng cậu nghẹn lại.
\”Còn làm gì nữa?\” Cậu nghĩ nghĩ lại nói:
\”Chậc….. Cậu ra ngoài rửa tay đi rồi vào.\”
\”Ừ.\”
Nguyễn Mạnh Mạnh ngồi trên nắp bồn cầu, vừa lúc kéo lại quần thì Hứa Sinh Đình tiến vào.
Trong quan niệm của cậu, người khác giúp mình thì mình không thể không giúp người khác được, vì vậy cậu kéo quần của Hứa Sinh Đính ra, dùng cả hai bàn tay để nắm lấy phân thân to lớn trướng đại của đối phương. Cậu phải dùng hai tay song song nhưng vẫn khó khăn lắm mới cầm được thứ kia, cậu học theo thủ pháp của Hứa Sinh Đính, xoa xoa hai viên cầu ở dưới, nhưng mà thứ đồ kia lại thẳng tắp chỉ vào chóp mũi cậu.
Cậu có thể cảm giác được hơi thở của mình phun lên nó, cậu cố gắng hủy diệt cảm giác quái dị đang dâng lên trong lòng mà dùng sức vuốt ve, tới khi hai tay cậu mỏi nhử người kia mới nhắm hai mắt lại phóng thích ra, còn may Nguyễn Mạnh Mạnh dùng bàn tay che lấy bằng không có khả năng thứ này phun lên mặt cậu.