BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Thiên Nhất.
Thể loại: ĐM, cao H, đô thị.
17. Nhân viên nhỏ lên kịch bản với thủ trưởng, nhưng bị thủ trưởng kịch bản ngược lại.
Tất Hải Hiên ngồi xem TV trên sô pha, Lôi Kiên Bỉnh thì kéo một cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh, vừa nhặt đồ ăn vừa nói chuyện phiếm câu được câu không với anh, không khí vậy mà rất hài hòa.
Ba vị chủ tử trong nhà, Trứng Luộc Nước Trà và Bánh Nướng bình tĩnh nhất. Ngày thường Nước Trà thường ngồi xổm ở trước sô pha xem TV, hiện tại vị trí đã bị chủ nhân chiếm lấy, nó trực tiếp bò lên người chủ nhân, phe phẩy cái đuôi nhìn chủ nhân nói chuyện phiếm với đối tượng giao phối của chủ nhân.
Bánh Nướng thì không biết từ lúc nào đã nhảy xuống ban công, đi tới trước mặt Tất Hải Hiên giống như tuần tra, xem xét. Sau đó trèo lên bàn trà, liếc nhìn Tất Hải Hiên một cái nữa, thấy thú hai chân này không có lực công kích, lúc này mới nhảy lên tay vịn sô pha, bày ra tư thế nằm úp sấp, giả chết.
Bánh Quẩy cẩn thận nhất, bước nhẹ chân mèo, cẩn thận tiếp cận thú hai chân mới tới kia, sau đó mới đứng ở bên người Trứng Luộc Nước Trà, quan sát vị kia.
Lôi Kiên Bỉnh nuôi ba vị chủ tử đều tương đối dạn người, hơn nữa từ nhỏ thường xuyên được Lôi Kiên Bỉnh ôm vào trong ngực vuốt ve, vuốt ve lâu rồi tự nhiên quen hơi người. Lúc này chúng nó đều cảm giác được Sen đối với thú hai chân này nóng hổi không bình thường, khí vị trên người rõ ràng trở nên không giống bình thường.
Lôi Kiên Bỉnh nhặt đồ ăn xong thì mặc tạp dề bắt đầu rửa rau, cậu mặc chiếc tạp dề kẻ vuông vào cả người như toát ra một mặt ôn nhu, cậu vặn ra vòi nước nghiêm túc rửa rau.
Lần đầu tiên, Tất Hải Hiên nhìn thấy bộ dạng Lôi Kiên Bỉnh ở nhà như thế này, trên người mặc một bộ quần áo hưu nhàn rộng thùng thình, chân đi dép lê, còn đeo tạp dề, rõ ràng là một người đàn ông cao lớn tuấn lãng, giờ khắc này ở phòng bếp với bộ dạng vội vàng ngược lại càng thêm hấp dẫn người khác, khiến người an tâm lại kiên định.
Đôi khi sự ôn nhu của anh đối với người khác chỉ là giả vờ, nhưng sự ôn nhu của Lôi Kiên Bỉnh lại rất chân thật, do chân thật như vậy mới động lòng người.
Tất Hải Hiên vỗ môi mà cười.
Lôi Kiên Bỉnh rửa đồ ăn hai lần, đang rửa lần thứ ba, đột nhiên cảm giác được một đôi bàn tay ôm lấy cậu từ phía sau lưng, một khuôn ngực dán lên lưng cậu, một cỗ hô hấp nóng bỏng phun ở cổ cậu.
Trên tay Lôi Kiên Bỉnh còn cầm một quả cà tím tức khắc sửng sốt, cậu còn chưa có phản ứng lại thì một bàn tay chuẩn xác cách tạp dề sờ vào dưới háng mình, sau đó bàn tay ma sát chỗ dưới háng bắt đầu phồng lên. Vừa đụng đến tay thủ trưởng thứ kia sẽ cương cứng lên lúc này Lôi Kiên Bỉnh rất nhanh đã nhô lên một cái lều trại.
\”Chỉ như vậy đã cứng ư.\” Tất Hải Hiên đến bên tai cậu, cười khẽ nói.
\”Phía dưới đã dựng lên lá cờ như vậy cậu nấu cơm không khó chịu sao?\”
Nói xong, một tay khác vói vào tạp dề, lập tức chui vào trong quần, quần lót hơi mỏng ngăn không được bàn tay xâm nhập kia, nhanh chóng bị kéo xuống, lộ ra một cây côn thịt thật dài lại thô to.