[Đm/Cao H/Thô Tục] Mạch Miêu – Wingying – Chương 19: Đây là quê hương của tôi [END] – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đm/Cao H/Thô Tục] Mạch Miêu – Wingying - Chương 19: Đây là quê hương của tôi [END]

Edit: Phộn

——————–

Thu đến, những bông hoa chậm rãi tàn đi, lá cũng đã thay một chiếc áo vàng.

Một tay Trần Lê dắt Mạch Miêu, tay kia xách một cái túi, dọc theo đường núi đi lên.

Phần mộ tổ tiên của lão Trần gia nằm ở sườn núi, tro cốt của cha mẹ của bọn họ cũng chôn ở chỗ đó.

Phong thủy nơi này rất tốt, lưng tựa núi cao, phía trước là thôn làng, giống như có nhóm tổ tông ở đây phù hộ.

Hôm nay không phải là ngày tảo mộ nên trên núi cũng không có người khác, rất thanh tịnh.

Trần Lê tìm thấy mộ của cha mẹ, lấy trong túi ra một cái chậu, còn có giấy vàng, trái cây và một vài thứ khác để cúng bái.

Trừ lúc mới về thôn đi tảo mộ cha mẹ, đã hơn nửa năm hắn không mang Mạch Miêu tới.

Trần Lê ngồi xổm cắt cỏ, Mạch Miêu cầm vải lau bia mộ.

Cậu vừa lau vừa nhỏ giọng thì thầm với a nương. Cha bọn họ ra đi quá sớm, Mạch Miêu cũng không thân quen với ông ấy, có gì trong lòng cũng chỉ nói với a nương.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Sau khi quét dọn xong, Trần Lê châm lửa, cùng với Mạch Miêu ném đồ vào chậu.

Đốt đồ đạc xong, Trần Lê kéo Mạch Miêu quỳ xuống, hai anh em dập đầu với cha mẹ.

Trần Lê hỏi: \”Em còn chuyện gì muốn nói với a nương không?\”

Mạch Miêu cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu.

Trần Lê lấy cái chong chóng to ở trong túi ra, để vào tay cậu: \”Em đi chơi một lát đi.\” Dặn dò thêm, \”Đừng đi quá xa, lát nữa ca đi tìm em.\”

Gió thổi, lá rụng hoa bay.

Mạch Miêu cầm chong chóng, vừa đi vừa thổi trong làn hoa.

Cậu nhìn những màu sắc lấp lánh trong trời thu kia, thật là xinh đẹp.

Trần Lê quay đầu lại, lấy ra một tấm ảnh ở trong áo, bỏ vào chậu than.

Hắn nhìn lửa đốt tấm ảnh từng chút một.

\”Cha, nương.\” Trần Lê vẫn quỳ xuống, hai tay đặt lên đầu gối, hướng về bia mộ nói, \”Con và Miêu Miêu, kết hôn.\”

\”Người không nên mắng Miêu Miêu. Đều là lỗi của con, đều do con bắt nạt em ấy.\”

Trần Lê thở một hơi dài, hốc mắt hơi đỏ lên, yên tĩnh hồi lâu hắn mới nói tiếp.

\”Con không xứng làm con trai của hai người.\”

\”Con không xứng làm ca ca em ấy, không xứng làm người.\”

\”Con, con không thể…\”

Hắn lau mắt, vẻ mặt bi ai, đáy mắt lại lãnh khốc dị thường.

\”Con không thể, nhường em ấy cho người khác.\”

\”Con sẽ không đẩy Miêu Miêu cho người khác.\”

\”Cho dù có giết con cũng không thể…!\”

Trần Lê hung hăng tát mình mấy cái, sau đó dập đầu thật mạnh với hai bia mộ, dập mấy cái rồi cũng không chịu dừng lại.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.