21 NĂM TRƯỚC
Cuộc gặp gỡ của các vị vua tại một bữa tiệc lớn tổ chức tại Hà Lan. Ba nàng và chị đều có mặt tại đó, lúc đó Tú Quỳnh được 2 tuổi, khuôn mặt đáng yêu được ông dẫn đi vào trong.
– Tú Quỳnh đây là Đức Vua Clinton. Con mau chào đi.
– Con chào Đức Vua.
– Giỏi.
Ông Clinton xoa đầu chị, đúng lúc đó có một người con gái chạy lại nắm tay ông.
– Ba ơi~~
– Gì vậy con gái?
– Con muốn ra ngoài vườn chơi, có được không?
– Được rồi nhưng con không được làm bẩn quần áo biết chưa?
– Dạ.
Iris mỉm cười đưa hai chiếc răng cửa mới mọc ra. Tú Quỳnh nép người vào sau lưng ông sợ hãi.
– Iris, đây là Thân Vương xứ Wales còn đó là Công chúa Tú Quỳnh, nhỏ hơn con 2 tuổi. Con mau chào hỏi đi.
-Con chào Thân Vương, chào Quỳnh.
Iris vui vẻ vẫy tay với chị. Tú Quỳnh sợ sệt càng nép vào ông hơn. Ông thấy vậy liền nắm tay chị trấn an.
– Không sao đâu con, chị Iris sẽ dẫn con đi chơi.
– Tú Quỳnh, chúng ta ra vườn chơi nha.
– Con…không…
Được Iris nắm lấy tay chị hơi bất ngờ, khuôn mặt bất giác đỏ lên rụt lấy tay mình lại.
Iris tắt hẳn nụ cười, ông Clinton mỉm cười xoa đầu Iris. Còn Iris không thấy buồn bã liền chạy ra sân sau chơi.
Ông và ông Clinton bắt đầu bàn chuyện với nhau. Tú Quỳnh ở đó một mình buồn chán, liền đi vòng ra khu vườn phía sau. Iris đang chơi một mình ở đó, để ý ai đó đang nhìn cô bé ngước đầu dậy xem, Tú Quỳnh liền né sang bước tường chốn.
– Không biết chị ấy có thấy mình hông nữa?
– Tú Quỳnh? Là em đó hả?
– Chị Iris??
– Quỳnh muốn chơi hả? Chúng ta cùng chơi đi.
Nụ cười lúc nào cũng xuất hiện trên môi của Iris, Tú Quỳnh nhìn cũng bị hút hồn. Iris nắm tay chị đi lại chỗ mình vừa chơi, đưa cho chị một ít đồ chơi để chơi.
– Em chơi cùng chị đi.
– Dạ…
Cả hai chơi vui vẻ với nhau đó là những gì mà chị nhớ được. Ngồi trên ghế chờ mà lòng chị suy nghĩ đủ thứ. Đó là lần đầu tiên và lần cuối cùng Tú Quỳnh gặp được Iris.
HIỆN TẠI*
– Không biết bây giờ chị ấy đang ở đâu? Có còn sống hay không?
Đầu óc chị cứ quanh quẩn những thứ về Iris. Nụ cười đó chị đã thấy ở đâu rồi, rất quen là đằng khác. Tú Quỳnh có cảm giác rất buồn khi nghe tin này, chẳng là gì của nhau tại sao chị lại buồn như vậy?
Chuyến bay của chị cũng đến giờ, vệ sĩ kéo vali vào trước, một mình chị đi sau.
Cậu và nàng đã đứng ở sân bay đợi từ đó. Một lúc sau thì chị cũng bước ra, Thùy Trang tiến lại ôm lấy chị.