[Dịch | Stv] Sĩ Khả Nhục (18+) – PN 2.4: Phù thủy kí – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 22 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Dịch | Stv] Sĩ Khả Nhục (18+) - PN 2.4: Phù thủy kí

Phiên ngoại 2: Phù thủy kí (4)

(Cuộc sống hàng ngày ngọt ngào của gia đình bốn người)

Dịch: Hallie/ Beta: Raph

Ngọc Trần Phi nhìn Thẩm Kính Tùng cúi đầu cởi áo giúp mình, vẻ mặt nghiêm túc. Ngọc Trần Phi nghĩ, đôi mắt của Dao nhi giống với Thẩm Kính Tùng nhất, dù chìm dưới dòng nước xuân yên tĩnh, vẫn là một tảng đá cứng đầu.

Ngọc Trần Phi không có cách nào khác, nghiêng đầu hôn nhẹ lên má y, đôi mắt Thẩm Kính Tùng sáng lên, mỉm cười hồi đáp. Y đã quen thuộc với việc cả hai quấn quít bên nhau, không còn những cảm giác ngượng ngùng như ngày xưa, nhưng khi Ngọc Trần Phi ở gần vẫn không làm giảm đi tình cảm say đắm và yêu thương. Nhìn thấy sự âu lo nhẹ trên trán Ngọc Trần Phi, y cảm thấy tim đập mạnh, càng mềm mại hơn.

Mỗi khi Ngọc Trần Phi muốn hận y nhưng lại không nỡ lòng, luôn luôn xuất hiện biểu cảm này. Ngọc Trần Phi từ trước đến nay là một người dám yêu dám hận, tự do và hào phóng. Nhưng đối với Thẩm Kính Tùng, hắn hoàn toàn không thể ra tay, do đó chuyển sang kìm nén và tự trách mình. Thẩm Kính Tùng lại thà rằng Ngọc Trần Phi giận mình, nhưng tình yêu của Ngọc Trần Phi dành cho y cũng là toàn tâm toàn ý. Qua nhiều năm, tình cảm của họ càng trở nên sâu đậm, vì thế y không muốn dằn vặt hắn thêm nữa.

Ngọc Dao ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách, nhìn xa xa thấy hai vị phụ huynh ôm nhau thân mật, không khỏi thầm mỉm cười. Ngọc Vũ nhìn theo hướng của anh trai, cũng đã sớm quen với cảnh tượng đó, vì vậy thắc mắc, hỏi: \”Huynh cười gì thế?\”

Ngọc Dao lắc đầu: \”Có nói muội cũng không hiểu đâu.\”

Ngọc Vũ ghét nhất là anh mình cứ lấp lửng như thế, giận dữ nhăn nhíu mặt, \”Ca ca đáng ghét, huynh chỉ lớn hơn muội có vài tuổi thôi mà!\”

Ngọc Dao buồn bã đáp: \”Sinh sớm vài năm, chưa chắc là điều tốt.\”

Sinh sớm vài năm, Ngọc Dao đã nhìn thấy được dáng vẻ lạc lõng nhưng vẫn cố gắng cười đùa khi bên cạnh phụ thân vắng bóng cha. Lúc đó Ngọc Dao và phụ thân coi nhau như sinh mệnh, phụ thân dành toàn tâm toàn ý cho nó. Bây giờ khi cha trở về và có thêm Ngọc Vũ, Ngọc Dao không còn là con một của phụ thân nữa, nhưng không hề cảm thấy tình thương bị san sẻ phần nào.

Vì Ngọc Dao yêu phụ thân, bây giờ phụ thân hạnh phúc như vậy, nên nó không có gì phải phàn nàn.

Hơn nữa Ngọc Dao luôn muốn có mẹ. Dẫu biết cha không phải là mẹ, cũng không quá hiền từ và dịu dàng… Nhưng đẹp là đủ rồi.

Rõ ràng người vừa hào phóng vừa nghiêm khắc thì giống hình ảnh một người phụ thân hơn, nên dù Ngọc Dao đã nhìn thấy phụ thân bế một con khỉ đỏ xấu xí bé nhỏ, vừa tự hào vừa yếu đuối mỉm cười và nói với Ngọc Dao: \”Đây là muội muội của con, do phụ thân sinh ra.\” —— thì nó vẫn có một cảm giác chấn động như trời long đất lở.

Bây giờ em gái đã lớn đến tuổi mà Ngọc Dao gặp cha lần đầu, biết chạy, biết gây gổ với ca ca, còn biết đưa ra những câu hỏi khó trả lời. Lúc này, Ngọc Dao nghe con bé nhỏ giọng nghiêm túc nói: \”Người ta nói, phụ thân là kẻ thù lớn của dòng họ chúng ta.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.