Edit : với tốc độ này , mong rằng mình sẽ sớm dịch xong… 227 chương lận , sao mà mới vô nghề edit đã nhào vào độ khó cấp bật này vậy trời
_____
Buổi tối hôm đó, Đường Ngân đại khái kể lại cho Đường Hạo nghe về quãng thời gian một tháng vừa qua. Đường Hạo chỉ gật đầu, sắc mặt bình thản nói:
“Trở về là tốt rồi. Kết quả thế nào?”
“Rất thuận lợi.” Đường Ngân nói rồi thả Hồn Hoàn ra.
“Dùng thử cho ta xem.”
Nghe vậy, Đường Ngân liền điều khiển Lam Ngân Thảo, chậm rãi quấn lấy Đường Hạo, sau đó thúc giục hồn lực.
Đường Hạo khẽ nhướn mày, nhưng trên mặt không có chút biểu cảm nào thay đổi. Ông chỉ nhàn nhạt nhận xét: “Không tồi. Con định đi theo hướng Hệ Trị Liệu sao?”
Đường Ngân ngoan ngoãn gật đầu, cười tít mắt:
“Ba ơi, ba nghĩ xem, chỉ cần địch nhân dính phải hồn kỹ của con là sướng đến mức mất hết chiến lực. Mà con chỉ cần nhẹ nhàng vung tay một cái là có thể lấy mạng bọn họ. So với việc lao vào đánh giết, suốt ngày đổ máu, thì kiểu này chẳng phải thoải mái hơn nhiều sao?”
Đường Hạo: … Sướng đến mức mất hết chiến lực???
Ông cố gắng giữ gương mặt nghiêm nghị, gật gật đầu, trong lòng lại không khỏi nhớ đến mấy quyển sách giáo dục từng đọc qua. Cuối cùng, ông chỉ có thể miễn cưỡng trái lương tâm khen một câu:
“Mục tiêu không tồi.”
A Ngân, anh thực sự có lỗi với em. Cách giáo dục của anh hình như đã đưa con mình đi vào con đường không bình thường mất rồi…
Đường Hạo yên lặng thở dài trong lòng.
Đường Ngân quan sát biểu cảm của Đường Hạo một lúc, sau đó thử thăm dò:
“Ba ba, lần này trở lại trường học, con định xin tốt nghiệp luôn.”
Nghe vậy, Đường Hạo trầm mặc nhìn cậu hồi lâu. Sau đó, ánh mắt lại lướt qua Hồ Thanh đang nằm trên tay Đường Ngân. Cuối cùng, ông chỉ thản nhiên nói:
“Tự con quyết định đi, chỉ cần không hối hận là được.”
Nói xong, ông liền xoay người trở về phòng.
Đường Ngân có chút bất ngờ khi Đường Hạo lại dễ nói chuyện như vậy, nhưng rất nhanh đã quẳng chuyện này ra sau đầu. Cậu vui vẻ tận hưởng kỳ nghỉ mười ngày còn lại theo phong cách vô tâm vô phế, hoàn toàn thả lỏng bản thân. Đến mức khi quay lại học viện, hắn vẫn có chút không cam lòng.
Sau khi trở lại trường, Đường Tam dẫn Đường Ngân đến Võ Hồn Điện để kiểm tra hồn lực. Kết quả 18 cấp hồn lực của Đường Ngân lập tức khiến Mã Tu Nặc – vị Đại Hồn Sư trông coi Võ Hồn Điện – kinh ngạc đến mức suýt rớt cằm. Vì thành tích của thằng em quá mức chấn động, Đường Tam cũng tiện thể kiểm tra một chút.
Kết quả của Đường Tam là 16 cấp, điều này chứng minh rằng cả hai anh em đều có thiên phú xuất sắc, cũng không phải chuyện gì quá kỳ lạ.


