[Đam Mỹ|Edit] Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con – Thái Uyên – Chương 151 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đam Mỹ|Edit] Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con – Thái Uyên - Chương 151

Kết thúc hôn lễ, đám người đã say khướt, nhất là George. Quản gia đưa họ vào phòng nghỉ, trang viên ban ngày náo nhiệt chậm rãi tĩnh lặng đi.

Tống Thanh Hàn đi tắm rửa, lúc đi ra thấy Sở Minh mặc áo ngủ không có hình tượng nằm trên giường, nghiêng đầu nhìn mình.

Cậu ngồi xuống bên giường, đầu Sở đại cẩu cũng điều chỉnh góc độ, hắn không nói gì, chỉ yên lặng nhìn cậu, mắt đen láy tỏa sáng.

\”Làm sao thế?\” Tống Thanh Hàn nhìn hắn một lát, nhướng mày, xoa cái đầu xù của hắn.

Sở Minh cong người ôm thắt lưng cậu, đầu nhẹ nhàng dán vào bụng cậu cọ cọ: \”… Anh vui.\”

Tống Thanh Hàn bật cười.

Cậu đan tay vào tay Sở Minh, cầm tay hắn sờ môi mình.

Sở Minh vuốt ve môi cậu, sau đó như là nhớ ra chuyện gì, đứng dậy lấy điều khiển từ xa, nói: \”À… anh cho em xem cái này.\”

Tống Thanh Hàn: \”Hả?\”

Sở Minh không nói gì, ấn phím điều khiển. Màn hình TV treo tường trong phòng sáng lên, một video xuất hiện.

Diễn viên trong video là một con chó vàng trông rất khỏe mạnh, lông bóng bẩy, đang chơi đồ chơi cho chó, ngốc nghếch thè lưỡi ra khỏi miệng, đuôi lắc lắc.

Tống Thanh Hàn liếc mắt một cái là nhận ra con chó vàng này.

\”Anh… Tìm thấy nó à?\” hầu kết Tống Thanh Hàn lên xuống, cậu quay đầu nhìn Sở Minh.

Sở Minh ôm bờ vai cậu ngồi cạnh cậu nhìn con chó vàng trong màn hình, nghe giọng cậu mới cúi đầu \”Ừ\” một tiếng.

\”Anh biết em vẫn muốn tìm nó, anh bảo người đi tìm.\” Sở Minh nói rất bình thản, cười, \”Bây giờ nó sống rất vui vẻ.\”

Tống Thanh Hàn cũng cười, nhìn con chó lăn lộn vui vẻ trên tivi, nhéo ngón tay Sở Minh: \”Anh tặng nó cho ai thế?\”

Sở đại cẩu nhướng mày, ngoan ngoãn đáp: \”… Quên nói với em, ừm, ông Kỳ thích nó, anh mang nó về được ít lâu ông ấy đã đem nó đi rồi.\”

Nói xong hắn lại thấy đúng lý hợp tình, rõ ràng lúc trước ở cùng Tống Thanh Hàn là hắn, bây giờ sao hắn phải chột dạ?!

Tống Thanh Hàn yên lặng nhìn hắn, nhìn đến khi Sở đại cẩu lúng túng, cậu mới cong khóe môi, trong mắt đầy ý cười.

Đám người George ở trên đảo chơi mấy ngày rồi lục tục tạm biệt Tống Thanh Hàn. Quý Như Diên và Sở Chấn Dương cũng về nhà trước, trên đảo nhỏ trừ quản gia bảo vệ người giúp việc cũng chỉ còn lại Tống Thanh Hàn và Sở Minh. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Sau khi Sở Minh xử lý xong công vụ mỗi ngày là cùng Tống Thanh Hàn tản bộ trên hải đảo, hai người sắp ba mươi tuổi chân trần đi trên bờ cát, nghịch nước biển như trẻ con.

Nước biển lành lạnh vỗ vào chân, giống như có người cầm lông chim nhẹ nhàng vuốt.

Nhóm người giúp việc trong trang viên thường thấy thanh niên mang thai kia nằm trên ghế trong vườn hoa, gương mặt được mặt trời chiếu mềm mại.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.