Nhiễm Tư hỏi hệ thống, biết được không cần lấy \”Xúc xắc tâm ý\” ra, để trong không gian hệ thống vẫn có thể sử dụng được, liền quyết định cất nó vào hệ thống.
Lúc này cậu quả thật có chuyện muốn hỏi Lâm Dạ Tinh, vì thế khẽ nhắm mắt, trong lòng thầm nghĩ câu hỏi⸺
【Nếu tôi đi xử lý gã cặn bã Đổng Khải Phong kia, anh là người mong chuyện đó sẽ thành công mà đúng không. Vậy, số điểm nhỏ nghĩa là không quan tâm, số điểm lớn nghĩa là rất vui lòng.】
Ý định vừa nảy sinh, xúc xắc tung ra, điểm số cuối cùng dừng lại là⸺【3】
Nhiễm Tư nhìn chằm chằm vào điểm số này, suy nghĩ gì đó, rồi cậu lặp lại quy trình một lần nữa, nhưng câu hỏi đổi thành⸺
【Nếu tôi đi xử lý đám thân thích ác độc của Lâm Thương, anh là người mong chuyện đó sẽ thành công đúng không. Số điểm nhỏ nghĩa là không quan tâm, số điểm lớn nghĩa là rất vui lòng.】
Xúc xắc tung ra, điểm số cuối cùng là⸺【3】
Ể? Lại 3 nữa hả?
Nhiễm Tư gãi đầu, nhất thời cũng có chút mơ hồ: Chẳng lẽ suy đoán trước đây của mình là sai? Sự khác biệt về độ hảo cảm của hai sự kiện ngày hôm qua, không có quan hệ trực tiếp với giá trị thù hận của Lâm Dạ Tinh đối với hai người kia sao?
Cậu vốn định tung thêm lần nữa, nhưng nghĩ đến giới hạn \”ba lần\” mỗi ngày, lại hậm hực từ bỏ.
Vẫn nên giữ lại một lần đi, ngộ ngỡ ban ngày gặp phải chuyện bất ngờ gì, cũng tiện kịp thời \”giao tiếp\” với Lâm Dạ Tinh.
Vậy là Nhiễm Tư chuyên tâm suy nghĩ về ý nghĩa của hai lần \”3 điểm\”, cuối cùng kết luận là⸺
\”3 điểm\” giải thích rằng Lâm Dạ Tinh đối với hai nhóm người này vẫn còn chút oán niệm. Nếu mình đi xử lý bọn người Đổng Khải Phong và Lâm Thương, dù không lấy được độ hảo cảm cao, nhưng bảo đảm điểm cơ bản chắc chắn không thành vấn đề.
Đương nhiên, còn có một khả năng nữa, đó là⸺
Tính cách của Lâm Dạ Tinh sẽ không cực đoan đến như vậy. Dù là có hận, cũng chỉ là nhàn nhạt, \”3 điểm\” đối với anh ta xem như đã là giới hạn cảm xúc rồi.
Nếu đã như vậy, làm thế nào để tối đa hóa việc cung cấp giá trị cảm xúc tích cực cho Lâm Dạ Tinh, lấy được điểm hảo cảm cao thì rất cần đến đầu óc của \”người chơi\”.
Ví dụ như năm xưa, cách Chu U Vương chọc cười Bao Tự, đó là bày ra trận đốt lửa lớn để lừa chư hầu, mới đổi được một nụ cười của mỹ nhân. Nếu mình muốn một con ma \”điềm đạm như cúc\”(*) giống Lâm Dạ Tinh chịu góp thêm chút độ hảo cảm, chắc chắn cũng phải tung ra tuyệt chiêu lớn, quậy cho náo nhiệt lên, mới có thể làm cho đối phương vui vẻ.
(*) Câu đầy đủ “ 落花无言,人淡如菊。” – “ Lạc hoa vô ngôn, nhân đạm như Cúc.”: Thành ngữ dùng để miêu tả một người có tính cách thanh tao, điềm đạm, không phô trương, không tranh giành, giống như vẻ đẹp tĩnh lặng và tao nhã của hoa cúc.