BẠN ĐANG ĐỌC
Tên truyện: Tinh dịch có độc
Tác giả: Cố Manh Manh
Editor: Liêu Phấn Phấn
Số chương: 40 chương
Tình trạng: Đã hoàn thành
Design bìa: Phấn Phấn
Văn án:
Tiểu công tử Tô Châu Tri Phủ tuấn tú lịch sự, tuy nhiên chỉ được vậy vào ban ngày, ban đêm hắn vui…
#bl
#caoh
#cổtrang
#danmei
#hvan
#sinhtuvan
#songtính
#đammỹ
\”Nhanh…… Nhanh lên…… Chịu không nổi…… Sâu hơn nữa đi…… A hức…… Thật thoải mái……\”
Cố Thiêm được đầu lưỡi nam nhân liếm đến dục tiên dục tử, Mộ Dung Thanh Viễn cũng biết làm cho người ta cảm thấy thoải mái, cong lưỡi chọc chọc vào vách tường mềm mại, khiêu khích da thịt quyến rũ, hết lần này đến lần khác dùng răng nhẹ nhàng cắn lấy hoa hạch sưng đỏ. Hoa huyệt bị liếm láp siết chặt lại, đầu lưỡi của nam nhân bị hắn mút chặt không buông, được một lúc thì co rút mà tiết ra.
Nước phun đầy mặt nam nhân, nam nhân ngẩng đầu lên, gương mặt ướt nhẹp vui mừng nhìn Cố Thiêm.
\”A…… Chết mất…… Ô ô…… Không…… A……\”
Cảm giác ngứa ngáy bên trong tạm thời được thỏa mãn, Cố Thiêm thì thào rên rỉ, chắc là sợ bị người khác nghe trộm, đôi mắt đẫm lệ mờ mịt, gương mặt xinh đẹp mê người thấp thoáng dưới tấm khăn che, Mộ Dung Thanh Viễn cảm thấy một Cố Thiêm như vậy thật sự rất quyến rũ.
Xe ngựa đã chạy đến giữa chợ, nơi có đông người nhất.
\”Ta muốn ăn bánh bột gạo nếp, ngươi mua cho ta đi.\” Mộ Dung Thanh Viễn vừa nói vừa ôm vòng eo mềm mại của Cố Thiêm.
\”Với bộ dạng như thế này? Làm sao ta có thể đi ra ngoài được?\” Cố Thiêm khó tin chỉ chỉ vào mình. Bây giờ nửa người dưới của hắn vô cùng bừa bãi, dâm dịch không ngừng chảy dọc ra từ huyệt khẩu, cặp đùi trần xụi lơ mềm nhũn. Ngay cả khi hắn mặc đồ lót vào thì lúc này cả người hắn đều toát ra khí tức vừa dâm đãng vừa ngọt ngào ái muội dày đặc, bất cứ ai sáng suốt vừa nhìn sẽ biết ngay hắn vừa trải qua điều gì.
\”Sao ta có thể bằng lòng để cho ngươi đi xuống chứ?\” Nam nhân nhếch môi cười nham hiểm, tay ôm eo hắn di chuyển xuống bụng, tiếp tục đi xuống, ngón tay khều khều huyệt khẩu chưa kịp khép lại, sau đó liền cắm vào.
\”Ưm…… A…… Như vậy…… Ô ô…… Làm sao…… Làm sao mà mua được……\” Cố Thiêm run lên, lập tức rên rỉ.
Hoa huyệt được miệng lưỡi y hầu hạ đã mềm mại từ lâu, sau khi tiết dâm dịch thì càng ấm áp trơn ướt. Hai ngón tay tùy tiện thò vào liên tục khuấy động, cọ xát khiến hoa huyệt nóng bừng, ngứa ngáy, tiểu huyệt giống như dòng suối nhỏ chảy nước, yêu dịch tiết ra không ngừng.
\”Hé rèm cửa ra một chút không phải là có thể mua được rồi sao?\” Nam nhân ghé vào tai hắn nói: \”Mà ta vẫn đang dùng ngón tay thao huyệt của ngươi nha, ngươi cố gắng đừng có rên lên, nếu không tên bán bánh bột kia sẽ biết ngươi đang bị người ta thao đó.\”
Nam nhân cắn cắn vành tai hắn, liếm lỗ tai hắn một vòng, Cố Thiêm ưm một tiếng, eo nhuyễn ra muốn thẳng cũng thẳng không nổi.
Tên khốn! Sao có thể bắt hắn làm việc xấu hổ như vậy? Bây giờ ngay cả một câu hoàn chỉnh mà hắn còn nói không nổi, nhiệm vụ này khó quá rồi.
\”Không…… Không muốn……\” Cố Thiêm cắn môi cự tuyệt. Tuy nhiên hai chân lại tự động kẹp tay nam nhân không chịu buông, vặn người cọ xát cơ thể y không ngừng.
\”Nếu ngươi không chịu đi, ta sẽ mở hết toàn bộ rèm cửa xe này ra cho tất cả mọi người đến xem ngươi bị ta đụ như thế nào, ngươi thấy sao?\” Nam nhân quả thực ác liệt, rút ngón tay đang cắm trong hoa huyệt ra, thay vào đó dùng ngón cái đâm lên, ngón giữa và ngón trỏ cắm vào hậu huyệt. Giữa hai lỗ huyệt chỉ có một lớp màng thịt mỏng manh, vậy mà Mộ Dung Thanh Viễn lại thò ngón tay vào vừa nhéo vừa bóp.