Đam Mỹ Song Tính – Thỏ bảo bảo (1) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 1850 lượt xem
  • 7 tháng trước

Đam Mỹ Song Tính - Thỏ bảo bảo (1)

BẠN ĐANG ĐỌC

ĐỌC TRƯỚC KHI VÀO
Tui TỰ VIẾT, TỰ NGHĨ truyện nên ngôn từ sẽ không xuôn lắm.
VÀ VĂN TUI VIẾT RẤT DÀI DÒNG, CÓ THỂ ĐỌC HƠN NỬA CHƯƠNG HAY 1 CHƯƠNG TRUYỆN LÀ CHƯA CÓ H ĐÂU 🤡, END CŨNG DÀI DÒNG NỮA. QUAN TRỌNG LÀ BUILDING TÌNH TIẾT 👁️👄👁️
⚠️ : Có c…

#1×1
#caoh
#dammy
#hvan
#mỹ
#ngọt
#np
#sannhu
#sinhtử
#songtính
#thúnhân
#đammỹ

TẤT CẢ truyện sẽ là song tính nên ai ko đọc kĩ tiêu đề ngoài kia thì lui nhanh

Thú nhân, sản nhũ, bảo bảo, nhược thụ.
Thú nhân: top
Á thú: top hoặc bot
Giống cái: bot (song tính)

Thú nhân và á thú có thể biến thành thú, giống cái chỉ có thể hiện lên nét đặc trưng của thú mình.
——————————–

\”Ưm….a…đừng chạm…tránh một chút.\” Thiếu niên trắng nõn nằm trên giường rên rỉ. Tuy hai mắt vẫn nhắm nghiền nhưng khuôn mặt lại ửng hồng.

Cơ thể nhỏ bé nằm gọn trong lòng ngực trần vạm vỡ nóng hổi. Hai tay người đàn ông như có như không chạm vào từng nơi nhạy cảm của cậu, kích thích dục vọng trong người.

Hai tay nhỏ xinh chạm vào lòng ngực người đàn ông như muốn tránh khỏi từng đợt vuốt ve. Nhưng người đàn ông cười khẽ, ánh mắt ôn nhu nhìn cái đầu nhỏ bé trong ngực, hai tay ôm chặt cậu vào ngực, hít hà mái tóc pha đôi chút mùi sữa.

\”Lâm Lâm, trời sáng rồi, em không dậy thì các con đói bụng thì phải làm sao?\”

\”Ưm…ưm…\” Lâm Lâm mở hai mắt lờ đờ, miệng khẽ ngắp rồi lại nằm trên ngực Khương Minh. Miệng nhỏ lầm bầm không nghe rõ được chữ.

Khương Minh cũng không ép buộc cậu. Cả hai cứ giữ nguyên tư thế. Đến khi điện thoại anh reo lên, anh mới ôm thân thể nhỏ bé trong ngực lay lay tỉnh.

\”Lâm Lâm ngoan, ngủ nhiều quá cũng không tốt đâu. Sau này các con thấy em ngủ nhiều thế coi chừng chúng nó học theo.\”

Khuôn mặt cậu mang theo nét lờ đờ, hai mắt ướt át do mới ngáp nhìn anh. Từ ngoài nhìn vào cứ tưởng anh chọc ghẹo khiến cậu khóc.

\”Em từ nhỏ đã ngủ nhiều rồi mà. Không ngủ khó chịu lắm\” ;-;

\”Ha. Em là thỏ chứ có phải Koala đâu\” Khương Minh cười khẽ ngồi dậy ôm Lâm Lâm lên, mang theo cậu vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân.

Lâm Lâm là giống cái thỏ. Khương Minh là thú nhân lang. Cả hai gặp nhau có thể nói là do duyên. Khương Minh tự thân thành lập công ty của bản thân. Thời gian đầu không hề dễ dàng, thiếu nhân lực, công việc chồng chất. Anh nhiều lúc có đêm không ngủ.

Khi ấy Khương Minh hay có thói quen mua cà phê tại một tiệm cà phê gần công ty. Hôm nay khác với mọi ngày, trong tiệm xuất hiện bóng dáng nhỏ nhắn lạ lẫm. Vì mới mở cửa nên trong tiệm không có người khách nào ngoài anh nên cậu nhân viên mới ấy cũng dễ dàng thấy anh đứng đó.

Khi cậu ngẩn đầu lên, vừa thấy được khuôn mặt ấy, Khương Minh cảm thấy tim mình như trật đi một nhịp. Anh cứ đứng đó ngẩn ngơ nhìn cậu.

Lâm Lâm cũng không khá hơn. Cậu vừa mới vào làm, hôm nay lại là ngày đầu tiên. Vù muốn để lại ấn tượng tốt nên cậu đến sớm một chút. Khi vừa mới dọn dụng cụ ra thì có khách bước vào. Chưa kịp chào đón thì lại thấy khuôn mặt của người đàn ông. Tim bỗng nhiên đập nhanh hơn.

Hai người không nói câu nào. Thời gian cứ trôi đến khi cánh cửa phía sau Khương Minh mở ra.

\”A! Có khách! Lâm Lâm! Sao lại đứng đó? Mau mau làm việc đi nào\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.