BẠN ĐANG ĐỌC
Tên truyện: Mại bức đích mỹ nhân
Tác giả: Lữ Vạn Tam
Nguồn: koanchay
Nói chung là chuyện kể về một người đẹp nhà nghèo đi bán răm kiếm sống, bốc đại được chương nào edit chương đó.
#dammy
#hvan
#songtính
#thôtục
Người đẹp bán bướm – đĩ dâm hầu hạ kim chủ nhũ giao chơi vú, ép buộc rót rượu vào bướm dâm (1)
Thời điểm Nguyễn Tống nhận được điện thoại đã là buổi chiều, người gọi điện thoại tới chính là giám đốc Triệu, là kim chủ ba ba lớn nhất của em, người này vung tiền như rác, cho nên Nguyễn Tống đối với giám đốc Triệu có thể nói là nói gì nghe nấy, hắn bảo làm cái gì em liền làm cái đó, có thể nói là quán triệt đem khách hàng lên làm thượng đế.
Lúc em đến văn phòng của giám đốc Triệu chỉ có mình ông ta, Nguyễn Tống gõ gõ cửa kính, chờ giám đốc Triệu gật đầu sau em đó mới đẩy cửa đi vào, lúc tới còn rất cung kính mà đứng ở một bên nhỏ giọng mà nói, \”Giám đốc Triệu, em tới rồi.\”
\”Tới rồi ư? Tự nhiên ngồi đi.\” Giám đốc Triệu đang cầm ipad xử lý công việc, không đếm xỉa tới em, Nguyễn Tống liền chọn chỗ mà ngồi xuống. Đợi trong chốc lát, Nguyễn Tống mở miệng dò hỏi, \”Giám đốc Triệu, ngài hôm nay tìm em tới có chuyện gì sao?\”
\”Tối hôm nay chúng tôi có một buổi tụ họp rất quan trọng, người tham gia đều là khách hàng lớn, tôi suy nghĩ thật lâu, cảm thấy vẫn là gọi em tới thì mới cảm thấy đáng tin cậy, em yên tâm, nếu em phục vụ tốt, tôi sẽ cho em gấp mấy lần tiền.\”
Nghe giám đốc Triệu nói như vậy, Nguyễn Tống liền chuẩn bị tinh thần, \”Được, em nhất định sẽ nỗ lực, bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ giám đốc Triệu giao cho em.\”
\”Tôi cho người chuẩn bị một ít áo quần xuyên thấu, em xem đi, ở bên kia.\” Giám đốc Triệu chỉ cái bàn đối diện, Nguyễn Tống thấy trên mặt bàn bày một cái hộp lớn, bên chứa đầy đồ, em mở ra thì thấy bên trong toàn bộ đều là đồ dùng tình thú, còn có một bộ nội y tình thú màu đen, mỏng như cánh ve, trông rất dâm đãng, Nguyễn Tống cầm lấy nội y tình thú thì giám đốc Triệu liền nói, \”Em ở chỗ này thử một lần, xem hợp không, không hợp thì nói để tôi bảo người ta đi mua lại.\”
\”Ở chỗ này mặc sao?\” Nguyễn Tống nhìn cửa kính trong suốt, sợ rằng thân thể của em sẽ bị người khác thấy, có chút chần chờ, nhưng giám đốc Triệu lại mỉm cười thật kiên nhẫn mà yêu cầu Nguyễn Tống thay quần áo ngay ở đây, Nguyễn Tống cũng không giỏi từ chối, đành phải lấy ra vài món nội y tình thú mỏng nhẹ, cởi quần áo của mình ra rồi bắt đầu mặc vào.
Nội y tình thú nội mỏng lại nhẹ, đũng quần lọt khe đều trong suốt, khiến lông bướm em đều không được che đậy, bướm dâm thì càng đừng nghĩ, mép bướm ít nhất còn có vải che lên, mà bướm đĩ cũng chỉ có một sợi dây thon dài nối với đũng quần, nếu mặc vào đi khẳng định đĩ không chịu được, tuy rằng phía trước bướm mặc quần lọt khe vẫn là không che lại được, nhưng đem bướm khoe ra như vậy để nhiều đại gia chiêm ngưỡng khiến em có chút ngượng ngùng.
Nhưng vì kiếm tiền, Nguyễn Tống vẫn ngoan ngoãn mà đem từng mảnh nội y tình thú mặc lên, lông bướm em đặc biệt dày đặc biệt rậm, lại không có cắt tỉa, cho nên lông có vẻ xù xù, các khách hàng cũng rất thích cái bướm nhiều lông của em, bởi vì lông bướm nhiều là tính dâm rất mạnh, nhìn qua thì em chính là một con đĩ thích ăn cặc và tinh trùng. Nguyễn Tống mặc quần lọt khe, lại từ cái hộp lớn kia lấy ra một cái áo lót lộ vú, không có mảnh áo chỉ có gọng thép phía dưới, làm hai cái vú dâm của em ép lên, vú của em vốn dĩ không to, nhưng rất mềm và trắng, hiện tại bị gọng áo nâng lên trông có vẻ đặc biệt dâm đĩ, hai núm vú dâm cũng ở trong không khí vểnh ngược lên.