\”Giang Ngọc Châu đã trở lại.\”
Lương Thanh U còn đang trong giấc mộng, mơ mơ hồ hồ đột nhiên phát ra một câu như thế, anh liền lập tức từ trên cái giường lớn mềm mại bừng tỉnh, nhìn quanh phòng không có một bóng người một lượt, nghĩ rõ ràng vừa mới nãy còn ở dưới lầu đau lòng uống rượu rồi mắng tên tệ bạc kia, không biết như thế nào liền đến nơi này, đầu óc trống rỗng.
[Cốt truyện liền phải bắt đầu rồi]
Trong đầu lại lần nữa toát ra một ý niệm, Lương Thanh U giống như một bộ phim điện ảnh bị ấn nút tạm dừng, tại vài phút tạm dừng đó như bị một người ấn xuống kêu mau vào, phần cốt truyện từng chút như dòng nước ùa vào đầu anh.
Bất quá chỉ vài phút, anh liền ý thức được mình hiện tại đang ở trong một quyển sách.
Mỗi quyển sách cũng đều không thiếu vai phụ, mà anh chính là một trong số đó, tác dụng là luôn ở bên người vai chính không ngừng dùng thủ đoạn nhỏ tìm đường chết. Thời lượng diễn không nhiều cũng không ít, cốt truyện quan trọng thật sự là sau khi vai chính trở về, anh sẽ bởi vì bị bạn trai vứt bỏ do đó trở nên độc ác, đem oán hận đều hướng tới trên người vai chính, nhưng còn chưa có bắt đầu thực hiện đã bị các vị tình si của vai chính ấn chết.
Rốt cuộc anh vẫn là một tên pháo hôi, không, nam ba, nam tư, nam năm đều không tính là pháo hôi.
Mà tại thời điểm một ngày trước khi vai chính của quyển sách, Giang Ngọc Châu, cũng chính là bạch nguyệt quang không thể nào thay thế trong lòng bạn trai anh trở lại, anh đã bị đá.
Anh chống thân thể lung lay đứng lên, đỡ cái trán đang phát đau của chính mình, trong lòng vừa chậm rãi tiêu hóa cái thông tin ảo ma này, vừa đi đến cửa sổ trong phòng nhìn xuống phía dưới, đây là tầng hai con tàu, từ vị trí này anh có thể nhìn rõ phong cảnh trên boong tàu.
Ánh đèn du thuyền dừng lại trên biển, trăng sáng cả bầu trời, tô điểm cho sự phồn hoa và náo nhiệt cùng tồn tại trên con thuyền, buổi tiệc tối hôm nay là tiệc tẩy trần làm cho Giang Ngọc Châu sau khi y về nước, giờ phút này y đang được mọi người tôn lên như ánh trăng sáng mà vây quanh.
\”Giang Ngọc Châu.\”
Anh nhẹ nhàng niệm cái tên này, khuôn mặt thanh nhã hiện ra biểu tình uể oải.
Anh tỉnh dậy quá muộn.
Xem ra dựa theo sự phát triển cốt truyện lúc trước, anh đã nhiều lần đắc tội người này rồi, thời điểm học trung học luôn nơi nơi nhằm vào y, ép đến nỗi y phải ra nước ngoài du học.
Trong chốc lát anh không nhìn đến , bỗng nhiên phát hiện có chút không thích hợp, thân thể không biết như thế nào từ nãy giờ bắt đầu nóng lên.
Từ từ anh liền cảm nhận được dưới thân khác thường, tựa như có hàng ngàn con kiến đang gặm cắn, cảm giác trống rỗng mà ngứa ngáy chậm rãi đánh úp anh, anh mấp máy vài cái, nước dâm dính nhớp ngay tại lúc đó liền chầm chậm chảy ra, làm ướt quần lót.
\”Chết tiệt……\”
Anh chửi nhỏ một tiếng, đột nhiên liền nhớ tới nội dung trong sách. Ngay tại giữa bữa tiệc đêm nay, anh liên tục nốc rượu vào người nên không biết ly rượu vang đỏ nào đã bị trộn lẫn thuốc, lúc hôn mê bị người mang vào phòng trên lầu hai, mà dựa theo cốt truyện anh không có tỉnh lại, kế tiếp sẽ có vài cá nhân cưỡng hiếp anh, còn quay video lan truyền cho bên ngoài giễu cợt, cứ thế về sau anh trở nên độc ác, càng đắc tội Giang Ngọc Châu nên dẫn đến kết cục bi thảm.