[Đam Mỹ] Nam Phụ Bia Đỡ Đạn Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả – Chiết Chi (Chưa Beta) – Chương 7: Nếu như em không phải là em trai của anh… – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đam Mỹ] Nam Phụ Bia Đỡ Đạn Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả – Chiết Chi (Chưa Beta) - Chương 7: Nếu như em không phải là em trai của anh...

Vinh Tranh nhàn nhạt liếc Vinh Nhung một cái, \”Khi em còn bé anh xem còn ít sao?\”

Mặc quần áo, không mặc quần áo, nằm, ngước đầu, nằm nghiêng; chảy nước miếng, mút ngón tay, gặm chân, gặm đầu ngón tay.

Thời gian trôi qua thật nhanh, viên tuyết nhỏ lúc đầu mềm và thơm giờ đã trở nên to lớn chỉ trong chớp mắt.

\”Không giống nhau! Chẳng phải anh cũng nói đó là khi còn bé sao!\”

Động tác Vinh Tranh có chút lạnh nhạt đắp kín chăn cho Vinh Nhung, nhẹ giọng đáp: \”Đều giống nhau. Cho dù là khi bé hay là bây giờ, em đều là em trai của anh.\”

Trái tim Vinh Nhung bỗng nhiên co rút một cái.

Hai ngón tay nắm chăn đến trắng bệch, miễn cưỡng gượng cười \”Vậy nếu như em không phải là em trai của anh, anh hai sẽ còn đối tốt với em như vậy sao?\”

Thật ra vấn đề này Vinh Nhung kiếp trước đã có đáp án.

Chẳng qua đời này không giống nhau không phải sao?

Cậu không làm loạn tiệc sinh nhật của anh trai cũng không đối nghịch với anh vì Chu Chỉ, quan hệ giữa anh em bọn họ cũng không còn trở nên gay gắt.

Câu trả lời có thể hay không có chỗ bất đồng?

Vinh Tranh giọng nhàn nhạt, \”Không có loại \”nếu như\” này.\”

\”Chỉ là một câu hỏi giả định thôi. Nếu như em không phải con của ba mẹ, giữa chúng ta không có bất kỳ quan hệ máu mủ, anh…\”

Vinh tranh càng nghe, ánh mắt càng trầm.

Tại sao trước kia anh không phát hiện em trai không có cảm giác an toàn như vậy chứ?

Vào lúc anh và ba mẹ đều chuyên tâm bận rộn chuyện riêng của bọn họ, em trai rốt cuộc đã gặp chuyện gì?

Vinh tranh giơ tay lên xoa xoa đầu Vinh Nhung, động tác của anh vẫn là có chút mất tự nhiên

Giọng điệu của anh rất kiên định: \”Cho dù có chuyện gì xảy ra, anh vẫn là anh trai của em.\”

\”Anh hai, anh phải nhớ những gì anh nói hôm nay đó! Được rồi -\”

Vinh Nhung cũng không trông cậy vào việc sau khi nhị thiếu gia thực sự của nhà Vinh gia được nhận trở về, anh trai vẫn coi cậu như em trai ruột của mình, chỉ cần anh trai và bố mẹ không ghét cậu và cho phép cậu đến thăm họ trong tương lai, thế là đủ rồi!

Vinh nhung hưng phấn ngồi dậy, quên mất bụng còn đau, bụng co giật kịch liệt, lập tức đau đớn rên rỉ.

Vinh tranh cau mày: \”Vẫn rất đau?\”

\”Không, không có. Không đau, một chút cũng không đau!\”

Sợ Vinh Tranh sẽ đưa mình đi bệnh viện, Vinh Nhung nhanh chóng phủ nhận.

Vẻ mặt Vinh Tranh rất nghiêm túc: \”Nhung nhung, nếu thuốc vẫn không có tác dụng thì nhất định phải nói cho anh biết. Đừng đem thân thể ra làm trò đùa.\”

Vinh Nhung cố ý ngáp dài một tiếng: \”Em biết rồi. A, buồn ngủ quá. Anh ơi, em đi ngủ đây.\”

\”Ngủ đi.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.