Edit: Cwtch
Beta: UFO
Checker: Gà
***
Đi thẳng dọc theo cửa sổ hình cung, Cố Bồng tìm được một chiếc kính thiên văn ở một góc nào đó
Cậu háo hức muốn trải nghiệm thử.
Cố Bồng nhìn xung quanh thấy bên cạnh có một cái ghế, cậu lập tức chạy tới dùng hết sức đẩy cái ghế qua.
Các thú cưng có tư duy độc lập đều biết rằng chuyện của mình tự mình làm.
Thật ra là vì cậu sợ Văn Tắc không cho xem.
Cầu Tuyết Nhỏ đang lén lút không để ý rằng phía sau mình có một cánh cửa đang lặng lẽ mở ra.
Cậu hì hục trèo lên ghế, nhón chân lên, phát hiện độ cao vẫn chưa đủ lại hì hục trèo xuống, nhảy đến bàn bên cạnh nhặt một hộp khăn giấy, hộp khăn giấy này có độ cao lót chân rất Nice.
Cố Bồng đưa mắt lại gần, quả nhiên thấy được nơi xa hơn, những ngôi sao sáng như đang ở ngay trước mắt cậu.
Cố Bồng: Oa.
Cậu lớn như vậy, đây thật sự là lần đầu tiên cậu nhìn thấy dải ngân hà sắc nét như vậy qua kính thiên văn.
Đây là ngân hà gì?
Hình dáng rất giống… Chiếc mũ rơm của Luffy.
Xung quanh chiếc mũ rơm tỏa ra vầng hào quang trông rất thần tiên và bí ẩn, quả là một trải nghiệm thị giác hoàn hảo.
Cố Bồng nhìn đến vui vẻ, còn lắc lắc cái đuôi màu hồng nhạt của mình.
Đuôi của cậu không dài nhưng bộ lông rất dày và bồng bềnh, sau khi nhuộm màu hồng nhạt lại càng nổi bật, đẹp đến ngây người.
Khoảnh khắc Diệp Vân Nùng nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé này, cả người bà như bị đóng băng, ngơ ngác đứng đó.
Có lẽ là không ngờ rằng Cầu Tuyết Nhỏ lại đổi một dáng vẻ chết người như thế.
Bà vội vàng bịt miệng mình lại để tránh phát ra những âm thanh kì lạ.
Bà chỉ dám hét lên ở trong lòng: Trời ơi dễ thương quá!
Văn Duật Chu thì ngẩn ra, sau đó ánh mắt cũng dịu đi, ông và vợ mình đều không lên tiếng, muốn cho Cầu Tuyết Nhỏ yên tĩnh ngắm sao thêm một lát.
Không có lý do nào khác, hình ảnh cậu ngắm sao thật sự trông rất đáng yêu và chữa lành.
Nhìn thấy cậu, Văn Duật Chu không khỏi nhớ đến lần gặp đầu tiên của ông với vợ cách đây nhiều năm, khi đó vợ của ông cũng đáng yêu mềm mại như vậy.
Có lẽ các thú nhân bán thành niên đều đáng yêu khiến người ta xao xuyến như vậy.
\”Ba, mẹ, hai người đang làm gì vậy?\” Một giọng nói xen vào.
Cố Bồng quay đầu lại, đầu tiên là nhìn thấy Văn Tắc đi tới, sau đó theo ánh mắt của đối phương xoay người nhìn về vị trí nào đó phía sau mình.
Hả?
Hai người đột nhiên xuất hiện dọa Cố Bồng giật mình, nhưng rất nhanh cậu đã phản ứng lại, hai người kia thật sự rất đẹp, cũng có nét giống Văn Tắc nên bọn họ rất có thể là cha mẹ của Văn Tắc.