[Đam Mỹ] Lông Xù Đến Từ Địa Cầu (Tinh Tế) – Chương 16 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đam Mỹ] Lông Xù Đến Từ Địa Cầu (Tinh Tế) - Chương 16

Edit: Acacia

Beta: Uyên

Checker: Gà

***

Thấy Cầu Tuyết Nhỏ rưng rưng nước mắt, Văn Tắc giật mình ngơ ngác, không biết nên làm gì.

Điều rắc rối nhất là anh thậm chí còn không thể giải thích và xin lỗi.

Văn Tắc chưa từng dỗ dành ai, chỉ có thể vụng về dỗ cậu: \”Cầu Tuyết Nhỏ, đừng khóc, đừng khóc.\”

Anh dùng đầu ngón tay cẩn thận lau nước mắt cho Cầu Tuyết Nhỏ.

\”Ngao ngao ngao!\” Cố Bồng càng thêm khó chịu.

\”Xin lỗi, xin lỗi.\” Văn Tắc hôn lên trán cậu, đặt cậu trên đùi, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu: \”Giờ đi ra ngoài chơi, đi siêu thị, rồi mua đồ ăn nhé.\”

Lúc này thanh âm khóc lóc của Cố Bồng dần nhỏ đi: \”Ngao…\”

\”Được rồi, em muốn nhảy thì nhảy đi, tôi sẽ ủng hộ em.\”

Văn Tắc nói, ôm Cầu Tuyết Nhỏ đang đau lòng nằm trong ngực, mím môi: \”Nổi tiếng thì nổi tiếng, tệ nhất là sau này phải giấu một chút, để người khác không biết Cầu Tuyết Nhỏ chính là em.\”

Điều này khá khó khăn.

Phong cách của Cầu Tuyết Nhỏ lại rất độc đáo.

Những người thích em ấy sẽ nhận ra em ấy trong nháy mắt.

Văn Tắc thầm thở dài, lần đầu tiên anh cảm nhận được tiến thoái lưỡng nan là như thế nào.

Về mặt lý trí, anh biết điều gì là tốt nhất cho Cầu Tuyết Nhỏ. Anh vốn cho rằng mình là một người khá lý trí, nhưng hiện tại… Anh chỉ muốn làm cho Cầu Tuyết Nhỏ càng vui vẻ càng tốt.

Văn Tắc vẫn thích bộ dáng vui vẻ của Cầu Tuyết Nhỏ hơn.

\”Đừng khóc nữa, tôi đưa em ra ngoài chơi.\” Văn Tắc bóp lỗ tai Cầu Tuyết Nhỏ, cố gắng lấy lòng cậu: \”Khômg phải mấy ngày nữa chúng ta sẽ đi xem đá bóng sao? Làm cho em tạo hình mới nhé.\”

Ý của anh là mua một số phụ kiện cool ngầu, chẳng hạn như dây chuyền vàng bự hay kính râm gì đó.

Sau khi ra ngoài đi dạo trên đường phố náo nhiệt, xung quanh toàn là đám đông ồn ào, tâm trạng của Cố Bồng đã bình tĩnh lại, ít nhất thì dựa theo phản ứng của Văn Tắc, người này cũng không ghét cậu nhảy.

Có lẽ có lý do khác?

Vừa rồi còn rơi nước mắt, thật là xấu hổ.

Tuy nhiên, người lớn thỉnh thoảng còn gục ngã huống chi là một con vật nhỏ, khóc một chút thì đã làm sao.

Đi dạo phố mua đồ ăn vặt với chiếc quạt nhỏ, Cố Bồng đang tận hưởng thì đột nhiên đi ngang qua một cửa hàng làm đẹp cho thú cưng, trên tấm biển trước cửa là một chú chó con với lỗ tai nhuộm màu hồng nhạt khiến cho Cố Bồng nhìn chăm chú.

\”Ngao!\” Cố Bồng duỗi chân ra hiệu, nhìn xem!

\”Gì vậy?\” Văn Tắc sửng sốt, nhìn theo móng vuốt của Cầu Tuyết Nhỏ: \”Ừm, đáng yêu lắm.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.