Chương 43: Thuyền hoa
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
\”Lư Tử Hi làm sao?\” Thượng Gia Ngôn nghi hoặc khi thấy Dương Quý Minh đột nhiên nghiến răng nghiến lợi.
\”Lúc trước ta từng nghe nói, người đính ước với tam muội họ Lư, rất có thể chính là Lư Tử Hi kia.\”
\”Dù vậy ngươi cũng đâu cần tức giận?\”
\”Vừa rồi hắn muốn tặng hoa đăng cho tam muội. Người có hôn ước, còn dám tặng lễ vật cho nữ hài, có phải rất vô liêm sỉ không?\”
\”Hoàn cảnh vừa rồi sao mà tính được. Hơn nữa, có thể hắn đã đoán ra thân phận của tam muội rồi.\”
\”Vậy lại càng vô liêm sỉ.\”
Thượng Gia Ngôn lạnh mặt lườm hắn, hỏi: \”Trước kia chẳng phải ngươi còn vô liêm sỉ hơn sao?\”
Dương Quý Minh bỗng nghẹn lời: \”Không nói chuyện này nữa.\”
Thượng Gia Ngôn lại bảo: \”Dù người đính ước với tam muội là Lư Tử Hi, nhưng chuyện tương lai không ai nói trước được. Cũng như trước khi ta và ngươi thành thân, ai ngờ ngươi sẽ bằng lòng đọc sách, còn có thể làm tốt việc ở phủ Thuận Thiên.\”
Dương Quý Minh cười ngây ngô, nắm tay y chậm rãi đi dọc bờ sông.
\”Cảnh Thước, ngươi nói đúng.\”
Nội dung câu chuyện đã thay đổi rất nhiều, nguyên nhân khiến nhị tẩu suy yếu đã được tìm ra, chỉ cần nhị tẩu khỏe mạnh, nữ chính sẽ không trở thành vợ kế của nam chính được.
So với phố xa tấp nập người qua kẻ lại, bờ sông vắng vẻ và tĩnh lặng hơn, đồng thời cũng lạnh hơn một chút. Gió từ mặt sông thổi tới, Dương Quý Minh vội ôm Thượng Gia Ngôn vào lòng, còn kéo vạt áo khoác của đối phương kín lại.
\”Lạnh không? Nếu lạnh thì chúng ta trở về đi.\”
\”Mặc nhiều áo rồi, không lạnh đâu.\” Thượng Gia Ngôn cũng muốn đi xem hoa đăng với hắn.
\”Vậy chúng ta đi thêm lát nữa.\”
\”Ừ.\”
\”Ngày trước, mỗi khi có hội hoa đăng, ta và bọn Tử Kiệt sẽ hẹn nhau đi chơi phố, sau đó thuê một chiếc thuyền ra giữa sông ngắm hoa đăng.\”
Nghe vậy, Thượng Gia Ngôn chợt lia mắt về phía những con thuyền đang lững lờ trên mặt sông: \”Toàn thuê thuyền hoa nhỉ?\”
\”Là thuyền hoa, nhưng ta rất quy củ.\” Trong trí nhớ của hắn, nguyên chủ chỉ ôm cô nương uống rượu là cùng, chưa từng qua đêm bên ngoài. Nghĩ vậy, Dương Quý Minh liền kiên cường hơn một chút.
Thượng Gia Ngôn hừ nhẹ, quay mặt sang chỗ khác.
Dương Quý Minh lại chột dạ, vội vàng dỗ: \”Cảnh Thước, đó đều là chuyện xảy ra trước khi chúng ta thành thân, ta sẽ không tái phạm nữa, được không?\”
Thượng Gia Ngôn quay sang nói với Hòe An: \”Đi thuê một chiếc thuyền.\”
\”Cảnh Thước, thuê thuyền làm gì?\” Dương Quý Minh căng thẳng.