[Đam Mỹ/Hoàn]-Đừng Có Giả Nghèo Với Tôi. – Chương 73: Bồn tắm. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đam Mỹ/Hoàn]-Đừng Có Giả Nghèo Với Tôi. - Chương 73: Bồn tắm.

Chương 73: Bồn tắm.

Tống Yếm đứng bên cửa sổ lầu hai, đầu ngón tay nắm lấy điện thoại, dường như là nhất thời chưa kịp phản ứng, chỉ ngơ ngác nhìn xuống dưới lầu.

Cách một khu vườn, Hạ Chi Dã ngẩng đầu nhìn người nào đó đang ngây ngẩn đứng bên cửa sổ lầu hai, khẽ cười một tiếng: \”Bạn trai, buổi tối phương Bắc ở chỗ mấy cậu âm mười mấy độ, thật sự có hơi lạnh.\”

Khi nói chuyện, Tống Yếm thậm chí có thể tinh tường thấy rõ màn sương trắng dưới ánh đèn đường mờ nhạt run rẩy thở ra từ giữa môi răng của Hạ Chi Dã, mờ mịt trong đêm đông rét lạnh của phương Bắc.

Sau đó mới chợt nhận ra Hạ Chi Dã đang đứng trước mặt cậu là Hạ Chi Dã còn sống bằng da bằng thịt, không phải Hạ Chi Dã trong tưởng tượng của cậu.

Vì thế mà cái gì cũng chẳng kịp nghĩ ngợi, mang dép lê, xoay người cộp cộp chạy xuống dưới lầu, mở cửa nhà, xuyên qua khu vườn, lại mở cổng chính ra, lập tức chạy vào trong vòng ôm ấm áp mà Hạ Chi Dã đã sớm chuẩn bị.

Cũng không biết cậu chạy nhanh bao nhiêu, dù sao thì khoảng cách từ phòng ngủ lầu hạ đến cửa lớn của biệt thự chỉ có một đoạn ngắn ngủi, nhưng cậu lại thở hổn hển, từng luồng từng luồng sương trắng bốc hơi trong không khí.

Hạ Chi Dã khoanh hai tay lại, ôm cậu vào trong lòng, cảm nhận thân thể đơn bạc chỉ mặc một cái áo ngủ bằng tơ lụa của cậu, lại ôm chặt hơn một chút, muốn ngăn cản gió tuyết và truyền nhiệt độ cơ thể của mình cho cậu: \”Tại sao không mặc áo khoác mà đã chạy ra rồi thế?\”

Tống Yếm nhất thời kích động nên cái gì cũng quên mất: \”……\”

Hạ Chi Dã nhìn chóp mũi hồng hồng bị đông lạnh khi đột nhiên chạy từ trong phòng có máy sưởi ra ngoài trời của cậu, thấp giọng cười nói: \”Chẳng lẽ anh Yếm của chúng ta nhớ tôi đến mức gấp không chờ nổi muốn nhào vào trong lòng tôi à?\”

Tống Yếm bị chọc thủng tâm tư, thẹn quá thành giận, trực tiếp dùng chân dẫm hắn một cái.

Kết quả cậu xỏ dép lê, Hạ Chi Dã đi ủng Martin, một dẫm này Hạ Chi Dã không hề cảm giác được, nhưng ngón chân Tống Yếm lại đụng trúng đinh tán trên mặt giày, đau đến mức lập tức hít một ngụm khí lạnh, què chân, nhéo cổ áo của Hạ Chi Dã rồi chui vào trong lồng ngực của hắn, vừa chui vừa tức giận đấm Hạ Chi Dã một cú.

Hạ Chi Dã chỉ có thể mỉm cười rồi ôm cậu chặt hơn một chút: \”Tôi ngàn dặm xa xôi chạy đến đây tìm bạn trai, kết quả lại bị ai kia hết dẫm rồi đấm, tôi có oan ức không chứ.\”

\”Tôi có bảo cậu đến à.\” Tống Yếm ngoài miệng nói như vậy, nhưng thân thể vẫn cụng vào trong lồng ngực ấm áp của Hạ Chi Dã, \”Sao hơn nửa đêm rồi mà cậu còn đến đây?\”

Rõ ràng mấy tiếng trước còn đăng ảnh chụp sum họp năm mới tại nhà họ Hạ ở Nam Vụ, tại sao nói đến Bắc Kinh là đến Bắc Kinh ngay thế, hơn nửa đêm rồi, cũng không có chuyến bay nào.

Hạ Chi Dã cúi đầu nhìn cậu, thần bí chớp chớp mắt: \”Không phải tôi đã nói rồi à, Tống Tiểu Hỉ là cây thần, chỉ cần cậu cầu nguyện với nó, tôi nhất định sẽ xuất hiện.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.