[Đam Mỹ – Hoàn] Chú Không Thích “Gặm” Cái Này À? – Mã Hộ Tử Quân – Chương 16: Bữa tiệc – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đam Mỹ – Hoàn] Chú Không Thích “Gặm” Cái Này À? – Mã Hộ Tử Quân - Chương 16: Bữa tiệc

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên truyện: Chú không thích \”Gặm\” cái này à
Tác giả: Mã Hộ Tử Quân
Editor: Anh Anh
Tags: Hiện đại, niên hạ, Niên hạ xấu xa chó má công – Nội tâm chúa hề bình tĩnh thụ, Nhẹ nhàng hài hước
Số chương: 63 chương 2 Ngoại truyện
Giản Minh Chu tốt nghiệ…

#dammy
#danmei
#haihuoc
#hiendai
#nhẹnhàng
#niênhạ
#thanhxuân

CHƯƠNG 16: BỮA TIỆC
Editor: Anh Anh

Giản Minh Chu khí huyết cuồn cuộn, tức giận đến run bần bật:

—— Sao anh lại là O chứ!

Tại sao không phải là A? Cho dù là B cũng được!

…… Không đúng, B cái gì!

E rằng anh bị tức đến váng đầu rồi.

Tạ Trì vẫn còn truy hỏi, \”Cậu biết cái vòng tròn kia nghĩa là gì không? À, không thì để tôi trực tiếp hỏi ở phần bình luận……\”

Đệt! Giản Minh Chu giơ tay theo bản năng.

Lưỡi dao xoẹt qua ngón tay anh, \”… Hít!\”

Anh không kịp để ý tới Tạ Trì, \”Leng keng\” ném dao đi. Lưỡi dao dính ớt xanh ngay lập tức khiến vết thương nóng rát.

Giây tiếp theo, tay anh bị kéo qua——

Tạ Cảnh một tay mở vòi nước, \”Xả nước rửa vết thương đã, hộp thuốc ở đâu?\”

Giản Minh Chu hít khí, \”Ở phía dưới bàn trà trong phòng khách.\”

\”Này? Có chuyện gì thế Minh Chu…… Khoan đã,\”

Tạ Trì đột nhiên phát hiện, \”Tạ Cảnh? Cháu ở đấy à! Không phải bảo cháu không ở nhà sao!\”

\”……\” Xong, lộ rồi.

Giản Minh Chu nhìn Tạ Cảnh, nhưng người sau tựa hồ không để ý, kéo tay anh xả nước mấy giây, lại nói,

\”Cháu đi lấy hộp thuốc.\”

\”Alo? Tạ Cảnh ——\”

\”Cậu nhỏ.\” Tạ Cảnh vòng qua quầy bếp thì dừng lại, nói với Tạ Trì đang la oai oái trong điện thoại, \”Giọng cậu quá lớn, làm chú nhỏ cắt vào tay.\”

Két! Âm thanh đột nhiên im bặt.

Khí thế của Tạ Trì lập tức yếu đi, \”… Minh Chu, cậu cắt vào tay à? Là bị tôi doạ sao?\”

Giản Minh Chu để tay dưới vòi nước, mơ hồ nói, \”Ừ.\”

Theo một nghĩa nào đó, thì đúng là như vậy.

Tạ Trì, \”Xin lỗi xin lỗi, cậu xử lý vết thương trước đi…\”

Điện thoại bị ngắt, chủ đề vừa rồi cũng chấm dứt. Giản Minh Chu thở phào nhẹ nhõm ——

Suýt chút nữa là lại bị ám sát.

\”Chú nhỏ, qua đây cháu băng bó vết thương cho chú.\”

Tạ Cảnh ở đầu bên kia tìm được hộp thuốc gọi anh. Anh thở hắt ra, đi qua đó, \”Được.\”

Hai người ngồi trên sofa, Tạ Cảnh kéo tay anh qua, cúi đầu bôi thuốc cho anh. Tăm bông nhúng i ốt nhẹ nhàng chấm lên vết thương, làm dịu đi chút nóng rát.

\”Chú nhỏ, sao lại không cẩn thận như vậy.\”

Giản Minh Chu đầu choáng não căng, \”Còn không phải tại Tạ Trì…\” Anh nói một nửa thì đột nhiên dừng lại, \”Quá ồn ào à.\”

Tạ Cảnh cụp mắt cười nói, \”Ồ.\”

Trước ghế sofa nhất thời im lặng lại.

Động tác bôi thuốc cho anh rất tỉ mỉ, Giản Minh Chu nhìn chằm chằm vài giây, lại nhìn về phía Tạ Cảnh. Ánh đèn phía trên đỉnh đầu đổ bóng trên mi mắt cậu, khiến vẻ mặt càng sâu sắc hơn.

Đang nhìn, thì nghe thấy Tạ Cảnh nói như đang tán gẫu:

\”Vậy vòng tròn kia là cái gì thế, chú nhỏ.\”

\”……!\”

Tay ở trong tay đối phương, chỉ một chuyển động rất nhỏ cũng có thể truyền đi một cái rõ ràng. Đầu ngón tay Giản Minh Chu hơi động, trong lòng nóng lên, \”Không biết.\”

\”Vậy sao.\” Giọng Tạ Cảnh mang theo ý cười, \”Cháu cũng hơi tò mò, không thì tra thử một chút đi.\”
Giản Minh Chu căng thẳng nhìn cậu: Tra cái gì mà tra…!

ABO, đặt ở trong giới đam mỹ cũng là một sự tồn tại tương đối bùng nổ! Chỉ cần tra một chút là sẽ nhảy ra gì mà: Tin tức tố, kỳ phát tình của O, đánh dấu thành kết……

\”Không cần.\”

Giản Minh Chu bình tĩnh lại, tỉnh táo nói, \”Ngẫm lại, chắc là một ký hiệu dấu lặng gì đó.\”

\”……\” Động tác Tạ Cảnh dừng lại, ngẩng đầu nhẹ giọng nói, \”Sau lưng chú dùng ký hiệu dấu lặng, nghĩ kiểu gì cũng thấy không được lễ phép.\”

Giản Minh Chu bình tĩnh, \”Không sao.\”

Dù sao bây giờ cũng đã đủ thất lễ rồi.

Xử lý vết thương xong, Tạ Cảnh lại tiếp tục nấu cơm.

Giản Minh Chu lấy điện thoại ra, bấm vào video Tạ Trì gửi cho anh, mở phần bình luận rồi báo cáo từng cái một.

Lý do: Tuyên truyền sai sự thật.

Anh bấm vài cái rồi thoát ra, lại nhìn tin nhắn Tạ Trì gửi tới. Đối phương hình như không còn rối rắm với vấn đề \”Mặt hàng thần tiên O\” nữa, hỏi vết thương của anh.

【 Tạ Trì 】: Bị thương có nghiêm trọng không, ngón tay còn dùng được nữa không!

【 Minh Chu 】:…… Tôi dùng dao làm bếp, chứ không phải rìu. ^_^ Không sao đâu, vết thương nhỏ thôi.

Đối diện thở phào nhẹ nhõm, lại chuyển chủ đề ——

【 Tạ Trì 】: Đúng rồi! Tạ Cảnh đâu? Được lắm, có phải Tạ Cảnh bảo cậu nói nó không ở nhà không?
Giản Minh Chu quyết định che dấu cho người ta đến cùng: Là tôi tưởng cậu ấy không ở nhà.

\”……\”

Tạ Trì như nghẹn lời, qua một lúc lâu mới nhắn lại.

【 Tạ Trì 】: Minh Chu, bữa tiệc đó rất quan trọng, ít nhất cũng phải đến lộ mặt. Aizz, tôi cũng biết chắc là chị tôi và anh rể bình thường rất ít quan tâm đến sinh hoạt của Tạ Cảnh, vậy nên Tạ Cảnh khá bài xích những sắp xếp trong gia đình.

【 Tạ Trì 】: Nhưng nếu lần này vẫn ngoan cố không đi, chẳng phải mâu thuẫn giữa hai mẹ con càng sâu hơn à?

【 Tạ Trì 】: [ mèo con thở dài ]

【 Tạ Trì 】: Hơn nữa chị tôi và anh rể cũng sẽ đi, coi như là buổi họp mặt gia đình đi.

【 Tạ Trì 】: Cậu giúp tôi khuyên nó một chút.

Tạ Trì nói hết nước hết cái, thấy người ta không trả lời:…… Người đâu rồi? Có đang nghe tôi nói không vậy?

Giản Minh Chu thoát ra khỏi video: Ừ ừ ừ.

Anh vừa đi giết mấy trận hồi mã thương, những bình luận không phù hợp đó lại mọc lên như nấm sau mưa.

\”Chú nhỏ, ăn cơm.\” Tạ Cảnh gọi từ đầu bên kia.

\”Ừ, tới đây.\”

Giản Minh Chu liếc nhìn hộp thoại trò chuyện, tắt điện thoại ngồi vào bàn, suy nghĩ một lúc cuối cùng vẫn nói,

\”Vừa rồi cậu nhỏ của cậu bảo tôi khuyên nhủ cậu.\”

Tạ Cảnh dừng lại, nhìn sang, \”Sao, chú nhỏ cũng muốn khuyên cháu à?\”

Giản Minh Chu gắp ớt xanh xào khoai tây lên ăn, \”Không… Nếu thật sự không thích thì đừng đi.\”

Tạ Cảnh cử động ngón tay, không nói gì.

Giản Minh Chu ăn khoai tây thái sợi xong, nhìn bàn ăn: Đều là những món ăn gia đình. Tạ Cảnh nấu rất thơm, nóng hổi, có cảm giác ấm áp.

Anh nhớ tới những gì Tạ Trì nói về mối quan hệ của Tạ Cảnh và gia đình.

Dừng một chút, anh lại mỉm cười dịu dàng nói,

\”Nhưng nếu không thực sự quá ghét, thì về xem một chút đi.\”

Ngày hôm sau, Giản Minh Chu đến ban biên tập.

Vết thương to như cái rắm ngay lập tức thu hút một đám đông vây xem ——

Các đồng nghiệp sôi nổi đến câu cá* với danh nghĩa quan tâm, một trận hỏi han ân cần:

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.