[Đam Mỹ – End] Đạo Lữ Đã Chết Của Ta Lịch Kiếp Trở Về Rồi – Tức Mặc Dao – Ngoại truyện 5: Cuộc sống hàng ngày – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Đam Mỹ – End] Đạo Lữ Đã Chết Của Ta Lịch Kiếp Trở Về Rồi – Tức Mặc Dao - Ngoại truyện 5: Cuộc sống hàng ngày

Không Huyền Cảnh.

Những dãy núi tiên mọc san sát, mây mù lượn lờ.

Trong một cung điện làm bằng bạch ngọc, Tông Diệu ngồi trước bàn, trên bàn có nhiều ngọc giản, từng cái được anh tỉ mỉ xem xét và phê duyệt.

Kỳ tuyển chọn của Tiên môn sắp tới được tổ chức tại Nam Nhạc Châu, có rất nhiều việc cần Tông Diệu sắp xếp.

Anh bận rộn khoảng nửa ngày, sau đó đi đến rừng tuyết ở phía sau núi.

Bảy năm trước, Tống Diễn đã đích thân mang thánh dược của Ma giới đến, loại bỏ bệnh căn do ma khí gây ra trong cơ thể của Tông Triều Sơn, giờ Tông Triều Sơn đã rời khỏi Linh Cảnh.

Khi Tông Diệu đến đó, Tông Triều Sơn đang chơi cờ với một người bạn cũ, nhìn thấy Tông Diệu, ông gật đầu cười nói, \”Diệu Nhi.\”

Tông Diệu quan tâm hỏi thăm, \”Gần đây sức khỏe của cha thế nào?\”

Tông Triều Sơn vuốt râu cười, \”Rất tốt, chỉ là những việc của Không Huyền Cảnh đều giao cho con, vất vả cho con rồi.\”

Tông Diệu đáp, \”Gánh bớt cho cha là bổn phận của con.\”

Sau đó Tông Diệu ngập ngừng một chút, như có điều muốn nói nhưng lại ngại mở lời.

Tông Triều Sơn nhận thấy sự do dự của anh, bèn hỏi thẳng, \”Có chuyện gì muốn bàn bạc với cha à?\”

Tông Diệu gật đầu, cuối cùng vẫn nói, \”Mấy hôm trước Tống Diễn gửi thư cho con, đề cập đến ý muốn thiết lập thông thương giữa Ma vực và Nhân gian. Cha nghĩ sao về việc này?\”

Hiện đã mười năm kể từ khi cuộc chiến Tiên – Ma chấm dứt, Nhân giới và Ma giới đã không ai phiền ai. Những năm qua Tống Diễn thường xuyên gửi thư cho Tông Diệu kể về tình hình Ma Vực, y còn chia sẻ nhiều điều về đời sống của Ma Vực, vậy nên Tông Diệu cũng biết Tống Diễn vẫn đang nỗ lực để cải thiện cuộc sống cho người dân Ma Vực.

Trong mắt Tống Diễn, mọi sinh linh đều bình đẳng; y quan tâm đến con người của nhân gian cũng như dân chúng của Ma Vực.

Đối với Tông Diệu, dù những cuộc xung đột năm đó là do hoàn cảnh bắt buộc, thời gian đã trôi qua khá lâu, nhờ sự hiểu biết ngày càng sâu sắc về Ma Vực, anh dần buông bỏ mối thù, chỉ mong ba cõi được bình yên, ổn định.

Đề nghị của Tống Diễn xuất phát từ thiện ý, y hy vọng việc thông thương có thể giúp hóa giải mối thù hận giữa Nhân giới và Ma giới, giảm bớt định kiến và hiểu lầm giữa hai bên.

Nhưng người phàm ở Nhân gian vẫn còn dè dặt với Ma Vực, Tông Diệu cũng muốn thử nghiệm nhưng sợ rằng một bước đi sai lầm sẽ gây ra mâu thuẫn, do đó mới cẩn thận suy nghĩ rồi xin ý kiến của cha.

Tông Triều Sơn cười, \”Những năm qua con đã cai quản Không Huyền Cảnh và Nhân gian rất tốt, cha đã già rồi, không muốn lo thêm nữa, con và Tống Diễn tự quyết định đi.\”

Tông Diệu có vẻ bất đắc dĩ, \”Cha…\”

Tông Triều Sơn cũng nghiêm túc hơn, từ tốn nói, \”Cha biết quyết định này không dễ dàng, nhưng nếu không thử thì làm sao biết được?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.