BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Thủy Tạ Phong Lai.
Thể loại: Đam mỹ, đoản văn, cổ trang, tu tiên, chủ công, ngược tra, đổi thụ, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn.
Tình trạng bản edit: Hoàn.
Edit: Tử Tuyết.
Đổi thụ.
Tạ Thanh Châu x Huyền Ngọc.
Chủ yếu vả mặt tra thụ lạnh nhạt v…
#cổtrang
#edit
#ngượctra
#ngọt
#pháchướng
#thuỷtạphonglai
#đammỹ
#đổithụ
Tạ Thanh Châu vốn định sắp xếp nơi ở khác cho Huyền Ngọc, không ngờ kẻ này lại ăn vạ đòi ở lại điện Minh Đức không chịu đi.
\”Thanh Châu, ta đang ở nơi đất khách quê người, để ta ở lại với ngươi đi, ngươi không lo cho ta sao?\”
Suy nghĩ của ngươi hiện rõ trên mặt kìa…
\”Vậy ngươi muốn ở điện trên?\”
\”Ừm.\”
Ăn từng miếng cơm thật chậm rãi, không nên nóng vội, Huyền Ngọc âm thầm tính toán.
Ngoài điện Minh Đức có một cái hồ lớn, hai người đi ra đình giữa hồ để bàn bạc.
Huyền Ngọc đưa trà cho Tạ Thanh Châu, \”Ngươi định khi nào thì bắt đầu?\”
\”Ngày mai, ngươi vừa mới đến, nên thư giãn một chút, việc này không cần vội. Hơn nữa, tạm thời ta không muốn nhìn thấy hắn.\”
Thật kỳ lạ, mặc dù nhân quả còn chưa bị cắt đứt, nhưng lòng hắn đã không còn lay động vì Tống Khê nữa.
Chỉ còn lại cảm giác trói buộc khó chịu.
Khi hai người còn đang thưởng trà, một cái bóng đã xuất hiện trong đình.
\”Ngươi lại dám bắt nạt cha ta nữa sao?\”
Tống An vênh mặt hất hàm khiến sắc mặt Huyền Ngọc trở nên âm trầm.
\”Đây là cách ngươi nói chuyện với ân nhân và trưởng bối?\”
Tiểu hài tử mới mười mấy tuổi ngang ngược kiêu ngạo: \”Ai cũng đều không được phép bắt nạt cha ta! Phụ thân cũng không được! Còn ngươi là ai? Dám quản chuyện của Tiểu An?\”
\”Đây là bằng hữu của bản đế.\” Đáy mắt Tạ Thanh Châu chỉ có sự lạnh nhạt, không tìm thấy được nhu hòa của trước kia, \”Ta không làm gì cha ngươi hết.\”
\”Sao ngươi có thể như vậy hả? Chắc chắn cha ta bị tổn thương vì thái độ này của ngươi, cả ngày rầu rĩ không vui.\”
Huyền Ngọc tặng Tống An một cái tát.
\”Bạch nhãn lang, cần bản tôn dạy cho ngươi biết thế nào là tôn kính trưởng bối, rõ được thị phi không?\”
\”Thanh Châu mềm lòng, không đánh trẻ con, nhưng bản tôn không phải người tốt đâu!\”
Hai con ngươi của y đen chìm.
Ăn một cái tát, Tống An sững sờ một lúc lâu mới kịp phản ứng lại, hung tợn trừng mắt nhìn hai người.
\”Ngươi muốn vứt bỏ cha? Không yêu thì tại sao lại đùa giỡn với cha? Cha với Tiểu An không cần loại người cặn bã như ngươi, Tiểu An lớn lên sẽ cưới cha, bảo vệ cha thật tốt! Thứ như ngươi không xứng với cha!\”
Huyền Ngọc nổi trận lôi đình, suýt nữa đã giết chết dược linh hỗn xược này nhưng lại bị Tạ Thanh Châu cản lại, để Tống An chạy mất.
\”Đừng nóng giận, từ ngày mai ta sẽ không còn quan hệ gì với họ nữa.\”
Thấy Huyền Ngọc vẫn chưa nguôi giận hoàn toàn, hắn xoa nhẹ đầu y.
Huyền Ngọc đá mấy người không liên quan sang một bên.
Một đêm ngủ ngon.
—–