[Đam Mỹ/Dịch Hoàn] Vương Gia Giả Mạo – Công Tử Vu Ca – Chương 67 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Đam Mỹ/Dịch Hoàn] Vương Gia Giả Mạo – Công Tử Vu Ca - Chương 67

Tác giả: Công Tử Vu Ca.

Chuyển ngữ: Trúc Nhỏ Dưới Nắng.

Hắn bước qua cửa Thùy Hoa, đẩy cánh cửa Xuân Triều Đường đang phủ đầy tuyết trắng.

Cái Xuân Triều Đường này giờ đúng như tên gọi, thực sự là nơi họ Xuân Triều an trú.

Chỉ là giờ hắn không chịu được mùi hương đinh hương nữa.

Chỉ cần ngửi một chút, da thịt liền đỏ ửng lên.

Như thể đã hình thành phản xạ có điều kiện.

Hắn đứng tựa khung cửa một lúc, tuyết rơi lã chã phủ kín vai, gió lạnh luồn từ phía sau tấn công. Hắn cúi đầu, tuyết rơi trên gáy, lạnh buốt rồi tan biến ngay. Trời đất mờ mịt, gió tuyết cuồn cuộn, hắn mặc bộ phục sắc huyền thêu rồng vàng, phía trên đầu là hai chữ \”Xuân Triều\” màu lục đậm, nóng lạnh giao hòa, cảm giác lúc này như một giấc mộng hư ảo.

Phù Hoàng vẫn đang ngủ, thân hình cao lớn chiếm gần hết chiếc sàng. Tấm màn the đỏ bị Phù Diệp giật xuống vẫn còn chất đống trên sàng, cả gian phòng ngập tràn mùi đinh hương nồng đậm.

Phù Diệp quỳ bên sàng, nhìn chằm chằm Phù Hoàng.

Hắn hiếm khi có cơ hội được ngắm Phù Hoàng như thế này.

Khi ngủ, Phù Hoàng không còn vẻ hung bạo, gương mặt hiện rõ sự mệt mỏi. Nếp nhăn giữa lông mày lại hiện ra, nhịp thở khi ngủ có vẻ sâu hơn trước.

Cũng có lẽ là do quá kiệt sức.

Hắn thực sự xót xa cho y.

Hắn đưa tay lên, vuốt qua trán y, muốn xóa đi những nếp nhăn ấy.

Phù Hoàng bỗng đưa tay nắm lấy ngón tay hắn.

\”Huynh tỉnh rồi sao?\” Hắn khẽ hỏi.

Phù Hoàng kéo hắn lên, bảo hắn nằm lên người mình.

Phù Diệp nói: \”Đệ người lạnh lắm.\”

Phù Hoàng vẫn còn ngái ngủ, áp mặt vào hắn, rồi nắm lấy hai tay hắn áp lên ngực mình.

Ngực y giờ săn chắc hơn, rất ấm.

Phù Diệp cảm nhận được nhịp tim y, liền xòe bàn tay áp lên đó.

Hai người ôm nhau yên lặng như thế. Hơi ấm lan tỏa, lúc này Phù Diệp cũng thực sự buồn ngủ.

Không muốn động đậy nữa.

Hắn thiếp đi như thế.

Phù Hoàng dùng chăn bọc lấy hắn.

Một lát sau, Tần nội giám bước vào, bỏ qua tấm màn the rơi xuống, hỏi: \”Bệ hạ có muốn dùng chút gì không?\”

Phù Hoàng đặt Phù Diệp nằm ngay ngắn, rồi dậy ăn chút đồ.

Bên ngoài trời đã tối đen.

Trong Xuân Triều Đường mọi thứ vẫn như cũ, chỉ có Tần nội giám là tóc đã bạc trắng.

Y nói: \”Ta đã bình an trở về, nội giám cũng nên nghỉ ngơi vài ngày đi.\”

Tần nội giám cười gật đầu: \”Có vương gia ở đây, lão nô không phải lo lắng nữa.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.