Edit: Nananiwe
Gần đây alpha rất muộn phiền.
Muộn phiền vì cái gì à? Đương nhiên là vì nhóc ngốc nghếch kia đã một, hai, ba, bốn, năm,… mười lăm, mười sáu, mười bảy ngày rồi không gọi hắn là ông xã.
Mười bảy (17) ngày, tương đương với bốn trăm linh tám (408) giờ, tương đương với hai mươi tư nghìn bốn trăm tám mươi (24.480) phút, tương đương với một triệu bốn trăm sáu mươi tám nghìn tám trăm (1.468.800) giây!
Bốn làm tròn lên là năm, mười bảy ngày làm tròn lên là hai mươi ngày, thêm một chút nữa là được một tháng rồi! Một năm thì có mấy tháng chứ!
Alpha: Bá tổng sầu muộn trong lòng.
Alpha nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chọn phương pháp [đơn giản t̶h̶ô̶ ̶b̶ạ̶o nhất ] có hiệu quả nhất.
Bá tổng trực tiếp tìm đương sự ngày đó: Tiểu thiếu gia Cao gia.
Tục ngữ nói: \”Muốn cởi chuông cần tìm người buộc chuông.\”
Ý là ai bắt nạt bé ngốc thì hắn phải bắt nạt lại kẻ đó.
Vô cùng bá đạo.
Chỉ là không ngờ bà Thịnh vẫn chưa từ bỏ ý niệm kia. Nói tới cũng khéo, ngày alpha tới Cao gia, bà Thịnh cũng vừa lúc ở đây, không vì cái gì khác cả, mà là mang hai bình hoa vừa mới lấy được đến làm hòa với \”con dâu\” tương lai.
Nghe nói bà Thịnh phí rất nhiều công sức mới có được hai bình hoa này.
Thịnh Trắc đứng bên cạnh, nhìn hai bình hoa như thế nào cũng không thuận mắt.
Alpha đột nhiên nghĩ tới bé thỏ con bị rơi vỡ của nhóc con.
Vì vậy vị bá tổng nào đó nhìn bình hoa lại càng chướng mắt.
Cuối cùng alpha \”không cẩn thận\” trượt chân, bình hoa nhanh như chớp rơi xuống đất.
Phát ra tiếng \”choang\” rất to.
Không còn nữa.
Vị bá tổng nào đó cảm thấy rất hài lòng.
Cuối cùng, Thịnh Trắc nghe được tiền căn hậu quả trong tiếng tiếng khóc sướt mướt của bà Thịnh.
Vị bá tổng nào đó lại tức giận đến mức muốn đập nốt cái bình hoa còn lại.
Cơn tức giận qua đi, Thịnh Trắc mới bắt đầu cảm thấy hoảng hốt.
Người Hứa gia muốn lấy lòng hắn nên hấp tấp đưa omega tới, thật ra đừng nói tới hôn lễ, ngay cả ảnh chụp chung của hai người cũng ít đến đáng thương.
Hắn và bé ngốc chưa từng kết hôn, lại càng chưa từng đi lĩnh chứng.
Nhưng chỉ có bé ngốc sẽ ngây ngô gọi hắn là \”ông xã\”.
Sự thật được bóc mở, cuộc gặp mặt của hắn và bé ngốc chẳng qua chỉ là một hồi nịnh hót tính toán.
Thậm chí là còn công khai giá cả, ông Hứa dùng một món đồ chơi đổi lấy Thịnh Trắc hạ thủ lưu tình với Hứa gia.
Vừa tàn khốc vừa lạnh băng.
Chỉ là, trong toàn bộ sự việc này, không ai từng hỏi ý kiến của bé ngốc. Được ở lại nhà hay là bị tặng cho người khác, bé ngốc chưa từng có quyền lựa chọn.