CHƯƠNG 1 – Điều ước sinh nhật
Edit: Toả Toả
Beta: trucute1601
Yến Chi An biết mình đang nằm mơ, cũng biết đây không phải là lần đầu tiên anh cầm dao găm trong tay cắm vào bụng của người trước mặt. Cảm giác ướt át và nhớp nháp lan tràn từng chút, quen thuộc đến nỗi anh có thể xác định nơi mà dòng máu ẩm ướt trơn trượt kia sẽ chảy qua làn da trong giây tiếp theo. Mà người trước mặt cũng sẽ giống như vô số lần trước đây, sẽ không né tránh, giãy giụa, cũng không phản kháng, chỉ chăm chăm nhìn anh với đôi mắt đỏ đậm như máu đã khô kia.
\”Chắc anh cũng biết.\” Đôi lòng bàn tay quen thuộc bao phủ lấy anh, khi vết chai dày cọ xát vào da mu bàn tay lại tạo ra sự run rẩy khó tả: \”Như vậy là không thể giết người được.\” Con dao găm gần như ngập hoàn toàn vào trong cơ thể đối phương, nhưng lại bị rút ra từng li từng tí rồi từ từ di chuyển lên trên cho đến khi đầu dao còn đang rỉ máu nhắm ngay trái tim đang đập mạnh của hắn: \”Phải đâm vào chỗ này mới được.\”
\”Mà anh cũng biết.\” Lòng bàn tay dày rộng, mạnh mẽ đến quá đáng từng sử dụng thành thạo nhiều loại vũ khí vững vàng giữ chặt hai tay của Yến Chi An, khiến anh không thể làm bất kỳ động tác rút lại hay di chuyển nào: \”Đây là cách duy nhất anh có thể thoát khỏi tay em.\” Yến Chi An nghe thấy đối phương thấp giọng cười: \”…… Mà hiện tại em cũng không còn sức lực để giữ anh lại nữa.\”
Sau đó anh nhìn thấy đôi mắt đỏ sẫm cực kỳ bình tĩnh và cực kỳ điên cuồng càng ngày càng gần, phản chiếu rõ ràng khuôn mặt tái nhợt và cứng đờ của anh.
— Cho đến khi trên môi anh truyền đến một cảm giác mềm mại ấm áp.
Yến Chi An mở choàng mắt. Anh thẫn thờ nhìn căn phòng trước mặt được bao phủ bởi ánh đèn vàng mờ ảo, trên tường đầy bóng đen loang lổ, chỉ cảm thấy giữa mũi và miệng vẫn còn giữ lại một mùi máu tanh nồng không thuộc về mình. Một lúc sau, anh mới từ từ thở ra, lại nhắm mắt đưa tay lên che cái trán đẫm mồ hôi.
Nhiệt độ đã thấp hơn nhiều so với trước khi đi ngủ. Cơn sốt có lẽ đã giảm bớt.
Có lẽ phải cảm ơn giấc mộng không biết đã mơ thấy bao nhiêu lần vừa rồi một chút.
Yến Chi An kéo khoé miệng có chút cứng ngắc của mình, lại phát hiện mình cười không nổi. Yến Chi An cũng không hối hận về quyết định của mình, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng người kia cũng đã đạt được mục đích của mình — Cho dù anh lại sống trên thế giới này thêm một trăm năm nữa, tìm được một người mình yêu thực sự, Yến Chi An cũng không có cách nào xoá bỏ người đó ra khỏi lòng mình, cũng không có cách nào quên đi nụ hôn cuối cùng đó, dịu dàng rơi trên môi anh.
Không nhịn được lại thở dài thườn thượt, Yến Chi An nằm trên giường một hồi mới đứng dậy xuống giường, kéo dép lê đi vào phòng tắm.
Sống lại…… Lại nhai hai chữ này trong miệng, Yến Chi An không khỏi lắc đầu cười khổ. Có lẽ là bởi vì từng xem và nghe quá nhiều chuyện liên quan, nên sau khi phát hiện điều này thật sự xảy ra với mình, anh cũng không có kinh hãi hay cảm thấy khó tin như mình tưởng tượng. Chỉ là, không biết là bởi vì chuyện \”thời gian đảo ngược\” nên cơ thể phải chịu tác dụng phụ hay là do nhận quá nhiều thông tin về \”tương lai\” cùng một lúc đã gây ra quá nhiều gánh nặng cho cơ thể mà Yến Chi An bị sốt suốt ba ngày, đến mức trong lúc mơ mơ màng màng anh thậm chí còn nghĩ rằng liệu mình có thể sẽ kết thúc cuộc đời thứ hai như thế này không.