[Đam Mỹ 21+] Huyết Ngục (Hoàn) – Chương 8: Trình diện – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 9 lượt xem
  • 2 tháng trước

[Đam Mỹ 21+] Huyết Ngục (Hoàn) - Chương 8: Trình diện

Nói là dọn đồ nhưng thực chất gom hết lại quần áo vật dụng cá nhân của Sở Nguỵ Lâm cũng chỉ chưa đầy một cái balo, các thứ đồ gia dụng cũ kĩ ở nơi này trực tiếp bị hắn bỏ lại. Cậu cũng không nghĩ mình cần phải trả phòng, nơi này trên danh nghĩa cho thuê nhưng thật ra chủ nhà đã để cậu ở không phí nhiều năm nay rồi. Từ cái hồi mà cậu còn non choẹt, chân ướt chân ráo lân la sang cái khu đô thị sầm uất này kiếm sống bằng nghề bán báo, đưa thư. Đó là một người tốt. Sau này có cơ hội cậu nhất định sẽ trả lại cái ơn ấy.

Gói ghém hành lý xong xuôi, cậu đưa tay định lấy chiếc áo khoác trên bàn mặc vào thì bàn tay hắn đã đến trước một bước, nhưng thứ hắn nhắm tới không phải là áo cậu, mà chính là tấm danh thiếp kia.
Hắn cầm nó lên chiếu ánh mắt thờ ơ nhìn qua một lượt nội dung ghi trên đó rồi trực tiếp vò nát, quăng nó vào thùng rác.

Hắn ta mắc chứng gì thế không biết, có thù với tấm danh thiếp đó à? Sở Nguỵ Lâm khó hiểu quơ lấy áo khoác mặc vào người. Cơ bản cậu cũng không định liên lạc lại với người thanh niên kia, tấm danh thiếp đó không cần tới hắn sớm muộn cậu cũng sẽ vứt.

Cậu theo chân hắn đi ra phía ngõ sau. Tại đó, chiếc Roll Royce đen bóng đã đậu sẵn từ bao giờ. Cùng là xe hơi nhưng loại xe hầm hố như thế này thật sự Sở Nguỵ Lâm rất hiếm khi được nhìn thấy, đó cũng là lí do khiến cậu đụng độ với hắn ta vào cái ngày đầu tiên, tất cả đều là vì muốn ngắm chiếc xe này ở khoảng cách gần hơn.
Nghĩ lại đúng là xúi quẩy, nếu hôm đó bản thân không sinh lòng hiếu kì thì có lẽ bây giờ cậu đã không vướng phải tên yêu ma điên khùng là hắn rồi. Hiện tại dù đang được ngồi hẳn trên chiếc xe đắt tiền này, Sở Nguỵ Lâm sớm cũng đã không còn tâm trạng mà tận hưởng nữa.

Độ vài chục phút sau cậu cùng hắn đến nơi. Lần này Sở Nguỵ Lâm mới được dịp quan sát rõ căn biệt thự của Cao Thần Phong, nó rất khác với những căn nhà giàu bình thường cậu từng thấy qua. Nơi này được thiết kế mang đậm vẻ cổ kính nhưng vẫn toát lên nét gì đó hiện đại, giống như một dạng cách tân của kiến trúc cổ điển vậy. Nhìn thì rất đẹp nhưng lại bao trùm một màu u ám, thật giống với hắn.

Cao Thần Phong trông thấy dáng vẻ nhìn đông ngó tây của cậu mà thoáng nhếch cười.
Hắn dẫn Sở Nguỵ Lâm đến một căn phòng sang trọng không kém gì căn phòng trước kia cậu từng ở cùng hắn, nơi đây ấy thế mà chỉ là phòng ngủ thôi sao? Không gian rộng lớn như vậy, thật sự vẫn là không quen…

\” Từ hôm nay, nơi này sẽ là nhà của ngươi. Vào tắm rửa cho thơm tho đi, theo ta đến chào hỏi lão chủ. \”

Lão chủ? Lại là một tên ma cà rồng khác nữa sao… phiền thật.

\” Thế còn công việc, tôi phải đi làm nữa.. \”

Cao Thần Phong buồn cười, khoanh tay tựa người vào cửa, híp mắt nhìn cậu.

\” Anh đây không nuôi nổi con chó của mình hay sao mà nó còn phải đi làm? \”

Sở Nguỵ Lâm siết chặt tay, hắn là muốn bao nuôi cậu đấy ư? Cậu con mẹ nó cũng không phải tàn phế.

\” Tôi muốn đi làm ạ.. tôi không quen như vậy. Hãy cho tôi đi làm. \”

Hắn cười đến thú vị nghĩ thầm con chó nhỏ này đích thực là không giống ai. Sướng không muốn, thích tự ngược mình sao? Được rồi, để từ từ anh đây thoả mãn cưng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.