BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Số chương: 117 chương.
Nguồn raw: Kho Tàng đam mỹ.
Thể loại: xuyên nhanh, tình cảm, ngọt sủng, cường cường, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng.
Một câu tóm tắt nguyên bộ truyện: Từ theo giết thành theo đuổi.
1. Ngọt xỉu 8 ngày…
Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Chuyển ngữ: Vậy là kết thúc rồi. Xin lỗi mấy bạn đã theo mình từ đầu đến giờ vì không thể cho mấy bạn đọc bản chỉn chu nhất. 🌹
(Đã sửa lại theo raw mới trên Tấn Giang)
Yến Chiêu vừa mới nhận thiên phạt qua 972 bãi bể nương dâu, vô số lần bộc bạch cõi lòng với Dung Dữ đến khàn giọng nhưng người nọ không thể nghe thấy. Y sớm đã quen không được đáp lại, mà nay đối mặt với Dung Dữ nghe Dung Dữ nói ra bốn chữ, thật sự như đã qua mấy kiếp.
Yến Chiêu thật cẩn thận đeo vòng Huyết Ngọc vào tay Dung Dữ, động tác gần như thành kính.
Ngay giây phút y chạm vào cổ tay Dung Dữ, không bị xuyên qua nữa, cảm xúc thật mềm mại nhỏ gầy, da thịt còn mang theo hơi cực nóng của Hồng Liên Nghiệp Hỏa.
Yến Chiêu cong khóe môi, như đang khóc lại như đang cười: \”Dung Dung, đây là thật sao?\”
Dung Dung có thể nghe thấy y, có thể nhìn thấy y thậm chí còn đáp lại y.
Cuối cùng y cũng chạm được hắn.
972 bãi bể nương dâu, đau lòng, tuyệt vọng, chết lặng, chết tâm, ngay khoảnh khắc này, chợt như được sống lại.
Tro tàn cháy lại đâu chỉ mỗi Dung Dữ, còn có Yến Chiêu cùng chịu nỗi tuyệt vọng giống vậy.
Hồng mâu Dung Dữ lung linh xinh đẹp, ung dung nói: \”Giả.\”
Yến Chiêu: \”…\”
Hài hước thế này thì đúng là Dung Dung rồi.
Dung Dữ vẫn tỉnh táo hơn Yến Chiêu rất nhiều.
Yến Chiêu vừa trải qua trọn vẹn tuyệt vọng vô tận, qua thật lâu mà tâm trạng vẫn không thể bình tĩnh nỗi. Dung Dữ tiêu tan hết hận ý trong thế giới nhỏ, nhận được cứu rỗi, còn chút ý nan bình (tâm nguyện khó yên*) cuối cùng đã tan biến ngay khi biết Yến Chiêu chưa bao giờ rời đi.
\”Xem ra anh cũng không đần, biết làm sao cứu được em.\” Trong mắt Dung Dữ đầy vẻ không ngoài suy đoán.
Tất nhiên hắn biết mình còn một đường sinh cơ.
Hắn thoát khỏi thế giới 6666 trả lại hết số mệnh, chỉ cần Yến Chiêu phát hiện ra chuyện này hắn sẽ có khả năng sống lại.
Hắn cũng tin Yến Chiêu chắc chắn sẽ biết chuyện này. Nếu không ban đầu trong thế giới 6666 hắn gặp được Mặt Trời giáng xuống, Mặt Trời đó sẽ không nói với hắn rằng: \”Ta vì em mà đến.\”
Lúc phát hiện chuyện ngược tuyến thời gian, Dung Dữ đã biết chuyện mình hồn diệt là chuyện sớm muộn, Mặt Trời sẽ vì cứu hắn nên đến gặp hắn ở thế giới 6666 trong quá khứ.
Như vậy mới khép lại được vòng tuần hoàn này.
Yến Chiêu rất thông minh, Dung Dữ cũng không kém cạnh.
Điểm ngoài dự liệu duy nhất chính là thiên phạt mãnh liệt và thê thảm đến thế, cứ vậy mà chia cách hai người qua quá nhiều cuộc bể dâu.
Cũng may, bọn họ đều chịu được.
Khi thù hận biến mất, tuyệt vọng tiêu tán, vẫn là tình yêu bất diệt vĩnh hằng ấy. Con đường nghịch thiên mà đi, điểm kết thúc của ngã rẽ ngược hướng chính là giây phút bọn họ gặp lại nhau tại nơi đây, dù trời cao cũng không chia cách được.